Xem thêm

Truyện cổ Phật giáo: Vua A Xà Thế sám hối

Phap Ngo Thich
Khi giết cha mình, vua A Xà Thế đã không ngờ rằng một hôm ông lại mơ thấy cha mình trở về. Trong giấc mơ, cha vẫn cười và nói với ông rằng: "A Xà...

Khi giết cha mình, vua A Xà Thế đã không ngờ rằng một hôm ông lại mơ thấy cha mình trở về. Trong giấc mơ, cha vẫn cười và nói với ông rằng: "A Xà Thế ơi! Ta là cha của con. Dù con đã giết ta, nhưng ta không oán hận con. Là đệ tử của Phật, ta muốn dùng đức từ bi để tha thứ cho con. Dù sao con vẫn là con của ta, ta chúc con mau tỉnh ngộ sám hối và bước đi trên con đường ánh sáng." A Xà Thế tràn đầy hối hận và ân hận vì đã vô lý giết cha mình.

Một ngày nọ, vua A Xà Thế cùng mẹ là phu nhân Vi Đề Hi ngồi cùng bàn ăn cơm. Nhưng khi không thấy con trai Ưu Đà Gia, ông hỏi người thị tùng với lo lắng: "Ưu Đà Gia đâu? Mau tìm nó về đây cùng chúng ta ăn cơm." Người hầu cận trả lời rằng: "Ưu Đà Gia đang nghịch với chó." Khi người hầu gọi Ưu Đà Gia về, ông ta còn ôm một con chó nhỏ trong tay. A Xà Thế hỏi con rằng: "Tại sao con không ăn cơm?" Ưu Đà Gia trả lời nũng nịu: "Không cho con ở chung với chó thì con không ăn cơm đâu!" A Xà Thế buộc phải chịu ý con và cùng mọi người ăn cơm chung bàn với chó. Sau một lúc, vua A Xà Thế nói với Vi Đề Hi phu nhân: "Vì thương con, mà phải ăn cơm chung với chó, thật là khó coi!" Quốc thái phu nhân Vi Đề Hi trả lời: "Ăn cơm chung với chó thì có gì đặc biệt! Thiếu chi người ăn thịt chó nữa kìa! Hiện nay vua thương con, chịu ngồi ăn chung với chó đã là điều đáng quý. Sự thật là trước đây vua đã làm nhiều việc khó hơn, nhưng vua không biết thôi."

Vua A Xà Thế nghe phu nhân Vi Đề Hi kể, yên lặng đặt chén cơm xuống và bước qua phòng bên cạnh. Từ đó trở đi, ông không còn cảm thấy vinh quang và sung sướng khi làm vua nữa. Trái tim ông như có một tảng đá lớn đè nặng. Nghiệp báo của vua A Xà Thế trỗi lên, khiến toàn thân ông bị nổi đầy nhọt. Ông cảm thấy hối hận và không ngừng giày vò lòng mình. Ông nói với quần thần rằng: "Bây giờ cả thân lẫn tâm của ta đều bị bệnh, chắc chắn do cái tội giết hại cha mà ra. Ai có thể chữa lành cho ta?"

Có nhóm đệ tử lục sư ngoại đạo Nguyệt Xưng muốn an ủi vua và dùng đủ thứ tà giáo để chứng minh rằng giết cha vì nước không có tội. Nhưng vua A Xà Thế không yên tâm và càng thêm hối hận. Lúc đó, danh y Kỳ Bà đến khám bệnh cho vua và hỏi: "Đại Vương, hiện giờ đại vương cảm thấy trong người như thế nào?" Vua A Xà Thế trả lời: "Kỳ Bà! Bệnh của ta rất trầm trọng, không chỉ thân mà cả tâm cũng đau khổ. Tôi nghĩ rằng ngay cả lương y, thuốc thần, chú thuật cũng không chữa lành được! Ngày đêm tôi loạn tưởng trong giấc mơ, rên rỉ đau khổ, không thể ngủ được. Kỳ Bà! Dù ông là một danh y trong thiên hạ, nhưng lần này ông cũng phải bó tay rồi!"

Kỳ Bà nói một cách trang trọng: "Đại vương! Xin ngài đừng thất vọng bi thương như vậy. Hiện nay, trên thế giới này, ngoài đức Phật ra, thần nghĩ rằng không có một người thứ hai có thể cứu bệnh cho đại vương."

Khi Kỳ Bà thảo luận như vậy, tất cả tùy tùng của vua A Xà Thế sợ hãi, lo lắng rằng Kỳ Bà đã làm vua tức giận. Nhưng lần này, vua A Xà Thế không tức giận mà chỉ yên lặng nhắm mắt. Kỳ Bà quan sát thấy tâm của vua và tiếp tục nói: "Đại Vương, thần là một thầy thuốc. Tuy thần có thể chữa bệnh của thân thể nhưng không thể chữa trị được bệnh của tâm. Đức Phật là vị y sĩ vô thượng, chỉ cần đại vương bằng lòng đến bái kiến Ngài, chắc chắn Ngài sẽ đón tiếp đại vương. Đức Phật như biển cả mênh mông, có thể dung nạp mọi dòng sông. Bệnh khổ của đại vương do tâm sinh, phải trị dứt bệnh căn của tâm trước, sau đó mới có thể chữa trị được bệnh của thân."

Vua A Xà Thế gật đầu và nói: "Kỳ Bà, ông nói rất đúng. Tôi cũng rất muốn bái kiến đức Phật, nhưng tôi sợ Ngài không tiếp tôi vì tôi là người tội lỗi. Chưa kể những gì tôi đã làm với Đề Bà Đạt Đa... Tôi rất có lỗi với đức Phật..."

Kỳ Bà biết được tâm của vua A Xà Thế và nói tiếp: "Đại vương, thần nghe nói rằng ngay trong giây phút lâm chung, tiên vương đã được tha tội. Tiên vương là đệ tử của đức Phật, đệ tử của Ngài đã tha thứ cho đại vương, không lẽ một đấng đức độ viên mãn, tâm đại bi trùm khắp như đức Phật mà lại không biết tha thứ sao?"

Như vậy, A Xà Thế đã quyết định quay về con đường sám hối và cầu cứu đức Phật. Trái tim của ông tràn đầy hy vọng và niềm tin mới. Ông quyết định lấy chính pháp trị dân và không làm điều phi pháp nữa. Ông nhận thức rõ rằng tội lỗi không có bản thể cố định, và việc quan trọng là sửa đổi. Ông quyết tâm học pháp môn Tánh Không của Phật để tự giải thoát và cứu độ muôn người.

Cuối cùng, vua A Xà Thế đã được cứu độ và tìm lại ý nghĩa trong cuộc sống. Ông bước trên con đường mới và dẫn dắt người dân theo tinh thần Phật dạy, ăn năn, làm mới lại chính mình và làm lại cuộc đời.

Ảnh minh họa.

Bằng những việc làm thiết thực, vua A Xà Thế đã giúp dân an cư lạc nghiệp theo tinh thần Phật dạy, biết quy hướng Tam bảo, trọn đời gìn giữ 5 điều đạo đức...

1