Xem thêm

Tam giới duy tâm, vạn pháp duy thức là thế nào?

Phap Ngo Thich
Tâm và pháp trong giáo lý đạo Phật Tâm và pháp là hai khái niệm quan trọng trong giáo lý đạo Phật. Tâm con người được coi là chủ đạo và then chốt của nhận...

Tâm và pháp trong giáo lý đạo Phật

Tâm và pháp là hai khái niệm quan trọng trong giáo lý đạo Phật. Tâm con người được coi là chủ đạo và then chốt của nhận thức. Theo đức Phật, "Tất cả duy tâm tạo", tức là tất cả mọi sự vật, từ tốt đến xấu, từ lớn đến nhỏ, từ tồn tại đến không tồn tại, đều xuất phát từ tâm con người.

Theo giảng dạy của các tổ thầy, tâm và pháp có mối quan hệ quan trọng giữa chủ thể và khách thể. Tại sao chỉ có tâm con người mà không có nguyên nhân khác đối với vạn pháp? Tâm là chủ đạo, là nguồn gốc của tất cả các pháp.

Để hiểu rõ hơn về khái niệm Tâm và Pháp, chúng ta cần tìm hiểu ý nghĩa của chúng. Duy tâm là cái tâm đóng vai trò quan trọng trong sự hiện hữu và phát sinh của tất cả các pháp. Tất cả mọi thứ đều tồn tại và ra đời từ tâm này. Duy tâm cũng được gọi là Duy thức.

Pháp, theo từ điển Phật học, có nghĩa là "đạt-ma (Dhar ma) Đàm-ma, Đàn mê (Dham ma)". Pháp là tất cả mọi sự vật, từ nhỏ đến lớn, từ tốt đến xấu, từ hữu hình đến vô hình. Từ những nguyên tắc và lý lẽ, cho đến tôn giáo và luật, đều có thể gọi là pháp. Tuy nhiên, thường người ta dùng từ "pháp" để chỉ đạo lý của Phật.

Như vậy, qua tìm hiểu khái niệm Tâm và Pháp, chúng ta nhận thấy danh tự của chúng giúp chúng ta hiểu rõ hơn về hai khái niệm này và loại bỏ sự mơ hồ trừu tượng. "Tam giới duy tâm, vạn pháp duy thức" là câu kinh mà chúng ta cần tập trung để hiểu sâu hơn về giáo lý đạo Phật.

Duy thức theo giáo lý đạo Phật là gì?

Duy thức có nghĩa là chỉ có cái thức là thật, còn vạn pháp đều là mộng ảo. Duy thức tức là chỉ có cái thức, cái tâm là đáng kể, còn vạn vật đều như mộng, ảo, bào, ảnh. Duy thức có ba mặt thức chính: hư vọng và chân thật. Hư vọng là chấp trước, thay đổi, còn chân thật là viên thành thật tánh, tức cái tính tròn trịa, thành tựu, chắc thật.

Duy thức tức là cái đại khái. Tất cả bảy mặt thức khác đều ăn vào nó và tùng theo nó. Duy thức là nguồn gốc của vạn vật và tất cả các sự vật đều là sự phát hiện của nó. Tuy nhiên, các sự vật đều là mộng ảo, chỉ có cái thức là thật.

Duy thức luận đã trở thành một trong những khía cạnh quan trọng của các tông phái Phật giáo. Đặc biệt là tông Pháp Tướng Tông (Duy thức tông), được sáng lập bởi Thiên Thân Bồ Tát (Vasubandhu) hồi thế kỷ thứ V. Tông Pháp Tướng Tông nhấn mạnh vào tầm quan trọng của duy thức và nhận thức về thức trong tâm.

Tâm và Pháp trong thế giới hiện đại

Câu kinh "Tam giới duy tâm, vạn pháp duy thức" không chỉ có ý nghĩa trong giáo lý đạo Phật mà còn gây ấn tượng mạnh với các nhà khoa học hiện đại. Thí nghiệm "hai khe hở" trong lĩnh vực Vật lý Lượng tử gần đây đã làm cho các nhà khoa học ngạc nhiên. Nó đã cho thấy rằng tất cả sự biến đổi của vũ trụ và trái đất chỉ có thể xảy ra thông qua tương tác của "thức" tức tâm của con người.

Câu kinh này đã làm thay đổi quan điểm của những người đã từng cho rằng vật chất tồn tại khách quan ngoài ý thức. Sự phát hiện này đã bổ sung thêm cho lý thuyết duy vật biện chứng của ngành Vật lý và phản ánh sự liên kết giữa tâm và vật chất.

Điều này cho thấy rằng tâm là nguồn gốc của cả Phật pháp và vũ trụ. Giáo lý đạo Phật luôn khẳng định rằng nguồn gốc của Phật pháp là tâm. Mọi sự vật, vạn vật đều xuất phát từ tâm. Chúng ta cần nhận thức rằng giáo dục Phật giáo không chỉ bao gồm con người mà còn bao gồm cả vạn vật. Vì vậy, đây là lý do tại sao đức Phật đã nói "Tất cả duy tâm tạo".

Kết luận

Tâm và pháp là hai khái niệm trọng yếu trong giáo lý đạo Phật. Duy thức là khía cạnh quan trọng của tâm và pháp, chỉ có cái thức là thật, còn vạn pháp đều là mộng ảo. Duy thức luận đã trở thành một phần quan trọng trong các tông phái Phật giáo. Câu kinh "Tam giới duy tâm, vạn pháp duy thức" đã gây ấn tượng mạnh với cả những người theo giáo lý đạo Phật và các nhà khoa học hiện đại. Nó cho chúng ta thấy tầm quan trọng của tâm và sự tương quan giữa tâm và vạn vật. Nguồn gốc của Phật pháp cũng như vạn vật đều là tâm.

1