Có người chỉ thích gieo nhân giàu sang sung túc mà không quan tâm đến việc gieo nhân trí tuệ. Họ nghĩ rằng gieo nhân giàu sang dễ làm hơn. Chỉ cần chi tiền vào việc từ thiện, làm các công việc nhân đạo thì sẽ được phước báo. Tuy nhiên, để có trí tuệ, cần phải học hỏi, tu tập và trau dồi kiến thức. Điều này khó hơn nhiều so với việc gieo nhân giàu sang.
Một số người chỉ tập trung vào gieo trồng những hạt giống của phước để đạt được tài sản và đời sống sung túc trong hiện tại và tương lai. Tuy nhiên, theo Chánh Pháp, quan niệm như vậy chưa thể đạt tới trọn vẹn.
Có thể có những người đã gieo trồng những hạt giống nhân tạo lớn trong quá khứ, nhờ đó họ trở nên giàu có mà không cần thông minh hay tài năng đặc biệt. Họ may mắn gặp cơ hội, nhận được sự trợ giúp hoặc thừa kế tài sản từ các thế hệ trước đó. Tuy nhiên, để giữ được sự giàu có và thành công lâu dài, trí tuệ là yếu tố không thể thiếu.
Ít người có thể đạt được phước báo lớn mà không có trí tuệ. Hầu hết những người thành công và giàu có đều có trí tuệ, bởi vì chỉ có trí tuệ mới biết gieo nhân nào để đạt được phước báo mong muốn, và làm thế nào để giữ chặt phước báo đó. Những người giàu có lâu dài không chỉ nhờ vào phước báo từ quá khứ, mà chủ yếu là do họ có trí tuệ để tiếp tục gieo nhân, tạo duyên để phước báo ngày càng nảy nở.
Để thành công trong việc làm giàu, người ta cần biết cách tạo phước báo bằng cách cúng dường và bố thí đúng pháp. Họ cần siêng năng học tập, nỗ lực làm việc, biết cách quản lý tài chính và chi tiêu hợp lý, không lãng phí. Đó là cách để tăng lợi nhuận từ số tiền đầu tư và duy trì cuộc sống giàu có một cách bền vững.
Không có trí tuệ, người ta sẽ không biết gieo những hạt giống và duyên nào nên chọn, cũng như những hạt giống và duyên nào không nên chọn. Nếu gieo những hạt giống gây thiệt hại, ví dụ như tiêu xài hoang phí, kinh doanh thất bại do thiếu kinh nghiệm và hiểu biết, không có kế hoạch, không nắm rõ tình hình thời cuộc, không cải thiện trình độ chuyên môn và kỹ năng, có thể khiến cho sự giàu có bị suy giảm hoặc gặp trở ngại.
Người có phước báo mà thiếu trí tuệ đôi khi tự đánh mất hạnh phúc của mình. Ví dụ, có nhiều tiền mà không biết quản lý và quý trọng, dễ dẫn đến những thói quen xấu. Đó là lý do tại sao trí tuệ là yếu tố quan trọng để giữ được phước báo và hạnh phúc trong cuộc sống.
Nếu chỉ có phước báo mà thiếu trí tuệ, sẽ có rất nhiều hạn chế trong cuộc sống. Khi gặp khó khăn trong công việc, giao tiếp, quan hệ tình cảm và xử lý tình huống, tiền bạc không thể giải quyết tất cả. Vì vậy, để có một cuộc sống lý tưởng và tạo thêm nhiều cống hiến và phước báo cho chính mình cũng như xã hội, cần phải có cả trí tuệ và phước báo.
Mỗi người có một cuộc đời riêng, với nhiều khó khăn và thử thách. Một số người có nhiều phước báo nhưng thiếu trí tuệ sẽ gặp nhiều giới hạn trong công việc và trong cuộc sống. Tuy nhiên, nếu có trí tuệ, ta vẫn có thể tìm thấy niềm vui và hạnh phúc nếu biết sống tích cực và tu tập.
Trong đạo Phật, chúng ta được khuyên nên trang bị đầy đủ cả trí tuệ và phước báo. Điều này giúp chúng ta có thể giúp đỡ người khác và tạo ra nhiều công đức và phước báo cho mình cũng như cho xã hội. Các vị Phật và Bồ-tát có đầy đủ trí tuệ và phước báo, chính vì vậy họ có khả năng giúp đỡ chúng sinh.
Đức Phật không chỉ khuyên chúng ta trau giồi trí tuệ, mà còn khuyên chúng ta tu phước. Hằng ngày, Đức Phật và các đệ tử của Ngài trì bình khất để tạo nhân duyên lành cho chúng sinh và thuyết giảng Pháp để hóa độ. Khi chúng ta cúng dường và nghe giảng Pháp, chúng ta không chỉ tạo phước báo cho chính mình mà còn phát triển trí tuệ và tìm thấy hạnh phúc trong hiện tại và tương lai.
Tóm lại, phước huệ song tu là sự kết hợp giữa phước báo và trí tuệ. Để có một cuộc sống an lành và hạnh phúc, cần phải giữ cả hai yếu tố này. Không nên chỉ tập trung vào tu phước hoặc tu huệ mà cần thực hành cả hai để cuộc sống có ý nghĩa và giá trị thực sự.