Lời Phật dạy: Mỗi người cần biết "tu hành"
“Tu” nghĩa là nhìn nhận và sửa chữa những sai lầm, những điều chưa tốt trong bản thân để trở nên chính xác hơn, tốt hơn, và thiện hơn. Khi đã cải thiện được một mặt, ta nhìn lại bản thân và nhận ra những điều vẫn cần sửa đổi, vẫn chưa đúng, tốt, và thiện, và tiếp tục sửa chữa. Quá trình này sẽ liên tục nâng cao đạo đức và phẩm hạnh cá nhân.
Còn “hành” nghĩa là thực hành, hành động. Sau khi đã sửa chữa bản thân cho đúng và tốt, ta áp dụng vào thực tế và mối quan hệ với mọi người. Ta xem những điều ta cho là tốt, đẹp, thiện, và đúng có được mọi người chấp nhận và đồng tình không, có làm tổn hại đến người khác không. Từ đó, ta điều chỉnh, sửa đổi, và quay lại tự tu thân. Bằng việc hành động, ta kiểm tra xem ta đã tu sửa vững chắc chưa, trước những mâu thuẫn về quan hệ, lợi ích, danh tiếng, và những điều tiêu cực của bản thân có tái phạm không.
Do đó, tu hành là tự xem xét bản thân. Để xem xét bản thân chính xác, ta cần lắng lòng, để tâm bình khí hòa và nhìn lại mình. Ta xem xét những thói quen của mình, liệu có cố chấp, có thiên kiến không, có nóng vội, có khoe khoang không, có giả dối không, và còn rất nhiều hạn chế mà chưa dám thừa nhận. Tu thân, tự xem xét bản thân chính là tu hành.
Làm người nếu biết lấy đức làm gốc rễ ấy là bậc minh trí, bởi đức hạnh chính là đại biểu cho kết quả hàm dưỡng của một người. Nếu một người không ngừng tu tâm tích đức ắt sẽ gia tăng trí huệ, ngộ đạo nhân sinh, tìm được chân lý và hạnh phúc viên mãn cho chính mình.
Càng khó mới càng cần tu hành
Vẫn có những cặp vợ chồng từ khi kết hôn đến hôm nay vẫn thủy chung, hòa thuận, bền vững, không hề cãi nhau. Những cặp đôi như thế này khiến mọi người ngưỡng mộ. Nhưng những cặp đôi này là hiếm gặp, chỉ là những trường hợp đặc biệt mà thôi.
Còn những cặp vợ chồng bình thường, phần lớn sau thời gian ngắn sau kết hôn đã có xung đột. Ban đầu chỉ là bất đồng quan điểm, tư tưởng, lối sống, rồi sau đó trở thành cãi nhau, chiến tranh lạnh, và nhiều ngày không ai nói lời nào với nhau.
Việc vợ chồng sống hòa thuận luôn là điều khó khăn. Bởi sự khác biệt giữa nam và nữ giống như sự khác biệt giữa trời và đất. Gia đình và thói quen sống của hai người cũng khác nhau, làm cho việc dung hòa trở nên khó khăn. Cả hai đều có những quan điểm cố chấp và thiên kiến khác nhau, và không ai chịu người kia. Xã hội hiện đại khiến tâm hồn con người cứng rắn, mất đi tính nhẫn nại và ôn hòa, dẫn đến tình huống gia đình dễ bị tổn thương.
Xã hội ngày càng đánh giá cao cái tôi và cá tính, đẩy sự khác biệt giữa hai vợ chồng vào hai thái cực. Mâu thuẫn được đẩy lên cao, cái tôi bùng nổ, như hai trái bóng bơm căng, va chạm nhẹ là sẽ nảy bật và càng xa nhau hơn. Quan hệ càng căng thẳng, không ai chịu nhường ai, sẽ dẫn đến đấu khẩu, chiến tranh lạnh và ly dị.
Vì để có một thân tâm khỏe mạnh, ắt phải dưỡng thân, ăn uống có chừng mực, thường xuyên vận động, tránh rượu chè, tửu sắc vô độ. Không những vậy còn phải đề cao việc tu tâm dưỡng tính, tránh xa oán giận, ít tranh chấp với người khác, bảo trì tâm thái điềm tĩnh, hòa ái một cách tối đa.
Phật dạy 3 cách bố thí để tạo phúc phận cho đời mình
Đức Phật đã dạy ta có 3 loại bố thí mà chúng ta có thể thực hiện: Bố thí tài, bố thí Pháp, và bố thí vô úy.
- Bố thí tài: Dùng tiền bạc và tài chính để giúp đỡ những người khó khăn và nghèo khổ.
- Bố thí Pháp: Khuyến thiện và giảng dạy Phật pháp, để mọi người học Phật pháp và tin tưởng vào Thần Phật.
- Bố thí vô úy: Tiến hành ăn chay và tuân thủ các quy tắc không giết sống...
Đức Phật dạy 3 cách bố thí để tạo phúc phận cho đời mình
Nếu chúng ta thực sự thực hiện ba loại bố thí này một cách chân chính, ta đang gieo trồng nhân thiện duyên vô cùng to lớn.
Khi hiểu rõ cần bố thí như thế nào, chính là “tu phúc”. Dù trong cuộc sống này chúng ta không nhìn thấy kết quả, nhưng trong tương lai chắc chắn sẽ nhận được phúc báo tốt lành. Tuy nhiên, có một nguyên tắc rất quan trọng khi bố thí, đó là bố thí trong khả năng của bản thân.
Có những người không có tiền mà vẫn đi mượn tiền để giúp người khác. Phật dạy rằng ta chỉ nên công đức trong khả năng làm được của mình, không cần miễn cưỡng. Một điểm rất quan trọng khác là: Sự bố thí không phải chỉ là về số lượng mà còn về tâm lý. Nếu tâm lý bạn chân thành vui vẻ khi bố thí cho người khác, thì tự nhiên sẽ được phúc báo rất lớn.
Trong cuộc sống, mỗi người có số phận và cuộc đời riêng biệt. Có người giàu có, có người nghèo khó, và có những người trong cảnh khốn khó đến mức không thể tự cứu. Tuy nhiên, việc bố thí không bị ngăn trở. Bố thí không chỉ là việc cho đi vật chất, mà còn là việc buông bỏ...
Ngay cả khi không có gì, ta vẫn có thể bố thí. Có thể chỉ là một nụ cười nhỏ, một lời hỏi thăm sức khỏe, hoặc một lời chào thân ái. Đó cũng là cách tạo phúc phận cho chính mình.