Trên đời có hai hạng người đáng quý nhất, một là người không mắc phải lỗi lầm gì, hai là người có lỗi nhưng biết sai và sửa chữa. Điều này Đức Phật đã dạy chúng ta. Chúng ta thường mắc phải những lỗi lầm trong cuộc sống, nhưng nhận ra lỗi sai và sửa lỗi sẽ khiến chúng ta nhận được sự kính trọng của người khác.
1. Sám hối là gì?
Trong Kinh Pháp Bảo Đàn có nói: “Sám giả Sám kỳ tiền khiên, Hối giả hối Kỳ hậu quá”, nghĩa là: Ăn năn lỗi trước, chữa bỏ lỗi sau. Sám hối đúng nghĩa theo Chánh Pháp là nhận biết được lỗi đã gây tạo, ăn năn sửa lỗi và hứa không làm những điều này về sau.
Sám hối theo nghĩa thông thường là xin lỗi. Xét về mặt xã hội, xin lỗi là một hành vi đạo đức của con người, khi họ đã gây ra những lỗi lầm và muốn được người bị tổn thương tha thứ. Xin lỗi là một hành động được ba mẹ, nhà trường dạy dỗ khi chúng ta còn bé và đó là điều cần thiết trong cuộc sống.
Các bậc Thánh hiền xưa đã dạy rằng: “Nếu mắc lỗi lầm thì công khai nhận lỗi đó, rồi tìm ra biện pháp và quyết tâm để sửa chữa. Thái độ đối với lỗi lầm như thế là thước đo một người chân thành, trung thực đáng cho mọi người tin cậy và kính trọng”.
Thế nhưng con người thường rất e dè trước lời xin lỗi bởi họ bị gắn chặt bởi chấp thủ và chấp ngã. Chấp thủ chính là việc gì cũng cho mình là đúng, người khác sai. Đó còn gọi là tính bảo thủ. Chấp ngã là đề cao cái tôi của mình, dù có biết lỗi nhưng không nhận lỗi vì sợ làm mất giá trị của bản thân, người khác coi thường. Vì thế nên đối với những người này, hai từ xin lỗi thường nặng nề và không được sử dụng đến.
Các pháp sám hối: Chúng biết lỗi lầm là do tâm tạo, cho nên cũng phải do tâm ăn năn sám hối, chính vì lẽ đó mà các vị tổ sư đã chọn lọc một số phương pháp sám hối trên cả hai phương diện sự và lý. Bài văn sám hối mà người Phật tử thường đọc nhất mỗi khi tác pháp sám hối:
"Xưa nay đã tạo bao ác nghiệp, Đều bởi vô thỉ tham sân si Từ thân miệng ý mà sanh ra Tất cả, nay con xin sám hối."
Bài Sám Thập Phương - Sám Mười Phương chữ Hán và tiếng Việt
2. Bài Sám Thập Phương
a. Sám Thập Phương chữ Hán
"Thập phương Tam-thế Phật A-Di-Đà đệ nhứt, Cửu phẩm độ chúng-sanh Oai-đức vô cùng cực, Ngã kim đại quy-y. Sám-hối tam nghiệp tội, Phàm hữu chư phước thiện, Chí tâm dụng hồi-hướng. Nguyện đồng niệm Phật nhơn, Cảm ứng tùy thời hiện, Lâm chung Tây-phương cảnh, Phân-minh tại mục tiền, Kiến văn giai tinh tấn, Đồng sanh Cực-lạc quốc, Kiến Phật liễu sanh-tử, Như Phật-độ nhứt-thiết, Vô-biên phiền-não đoạn, Vô-lượng pháp môn tu; Thệ nguyện độ chúng-sanh, Tổng giai thành Phật đạo; Hư-không hữu tận, ngã nguyện vô-cùng, Hư-không hữu tận, ngã nguyện vô-cùng, Tình dữ vô tình, đồng viên chủng trí."
b. Sám Mười Phương - Sám Thập Phương tiếng Việt
"Mười phương chư Phật ba đời Di Đà bậc nhất chẳng rời quần sanh Sen vàng chín phẩm sẵn dành Oai linh đức cả đã dành vô biên Nay con dâng tấm lòng thiền Quy y với Phật sám liền tội căn Phước lành con có chi chăng Ít nhiều con cũng quyết rằng về Tây Nguyện cùng với bạn tu đây Tuỳ thời cảm ứng hiện ngay điềm lành Biết giờ biết khắc rõ rành
Lâm chung tận mặt cảnh lành Tây phương Thấy nghe chánh niệm chơn thường Vãng sanh Lạc quốc đồng nương sen vàng Hoa nở thấy Phật rõ ràng Thoát vòng sanh tử độ an muôn loài Phiền não vô biên thệ dứt trừ Pháp môn tu học chẳng còn dư Chúng sanh nguyện độ bờ kia đến Phật đạo cùng nhau chứng trí như Hư không cõi nọ dầu cùng Nguyện trên còn mãi chẳng cùng chẳng thiên Không tình cùng có đồng nguyền Trí mầu của Phật đồng viên đồng thành!
Tâm Hướng Phật!