I. NGHI THỨC DẪN NHẬP
1. NGUYỆN HƯƠNG
Chúng ta cùng nhau quỳ ngay thẳng, dâng ba nén hương lên ngang trán và xướng bài Nguyện Hương. Hãy tưởng tượng rằng chúng ta đang đứng trong một ngôi chùa thờ Phật, tâm tư kính biết và theo hướng nam mô Bổn Sư Thích-ca Mâu-ni Phật. Hương trầm thơm ngát lấp đầy không gian, tạo nên một không khí trang nghiêm và thánh thiện. Chúng ta cùng nhau cầu nguyện cho sám hối tất cả tội lỗi đã tạo ra trong quá khứ cũng như trong hiện tại. Chúng ta hy vọng rằng chánh pháp sẽ lan truyền khắp nơi, lời Phật dạy sẽ được phổ biến muôn nơi và mọi người sẽ từ bỏ tham giận và si mê, tìm đến từ bi và hạnh phúc. Chúng ta nguyện cầu cho thế giới được giải thoát khỏi khổ đau và được tràn đầy niềm vui và an lành. Chúng ta cũng nguyện cầu để kiếp sau chúng ta được làm bà con chư Phật, quyến thuộc từ bi và hộ trì Tam bảo ở mãi thế gian, sống trọn đời trong an vui và tự tại. Chúng ta hi vọng rằng từ nay, chúng ta có thể sạch hết não phiền và thoát khỏi vòng mê muội. Chúng ta cùng nguyện cầu để tất cả chúng sanh trên khắp thế giới đều chứng thành quả Phật. Nam-mô Hương Cúng Dường Bồ-tát Ma-ha-tát.
2. TÁN PHẬT VÀ ĐẢNH LỄ TAM BẢO
Chúng ta đứng chắp tay, hướng về Phật, cùng tụng:
Đấng Pháp Vương vô thượng, Ba cõi chẳng ai bằng, Thầy dạy khắp trời người, Cha lành chung bốn loài.
Nay chúng ta quy y, Diệt trừ vô lượng tội, Dâng lên lời tán thán, Ức kiếp vẫn không cùng. (1 xá)
Phật là đấng giác ngộ mình, Độ người thoát khỏi tử sinh bao đời. Từ bi, trí tuệ rạng ngời, Là thầy ba cõi trời người xưa nay.
Chí tâm đảnh lễ tất cả Đức Phật ba đời thường trú trong mười phương. (1 lạy)
Pháp là phương thuốc diệu thay, Chữa lành bệnh khổ bao loài chúng sinh. Như vầng trăng sáng lung linh, Soi đường ra khỏi u minh mê mờ.
Chí tâm đảnh lễ tất cả Tôn Pháp ba đời thường trú trong mười phương. (1 lạy)
Tăng là những bậc chân tu, Biết đời huyễn mộng, giã từ ra đi. Thấm nhuần trí tuệ, từ bi, Độ đời thoát khỏi tham... si khổ sầu.
Chí tâm đảnh lễ tất cả Hiền Thánh Tăng ba đời thường trú trong mười phương. (1 lạy)
3. TÁN HƯƠNG
Lò hương vừa bén chiên đàn, Tỏa xông pháp giới đạo tràng mười phương. Hiện thành mây báu cát tường, Xin Phật chứng giám tâm hương chí thành. Pháp thân các Phật tịnh thanh, Chứng minh hương nguyện, phước lành rưới ban. Nam mô Hương Vân Cái Bồ-tát. (3 lần)
4. PHÁT NGUYỆN TRÌ KINH
Lạy đấng Thầy ba cõi, Quy mạng Phật mười phương. Con nay phát nguyện lớn, Thọ trì hồng danh Phật, Trên đền bốn ơn nặng, Dưới cứu khổ ba đường. Nguyện cho người thấy nghe, Đều phát tâm bồ-đề, Sống an vui giải thoát. Nam-mô Bổn Sư Thích-ca Mâu-ni Phật. (3 lần)
5. TÁN DƯƠNG GIÁO PHÁP
Pháp Phật cao siêu, lý rộng sâu, Trăm ngàn muôn kiếp khó tìm cầu, Nay con gặp được xin trì tụng, Nguyện hiểu chân kinh nghĩa nhiệm mầu. Nam-mô Khai Pháp Tạng Bồ-tát. (3 lần)
II. PHẦN CHÁNH KINH
6. LẠY SÁM HỐI SÁU CĂN
Chúng ta kính lễ và hướng tâm về trượng Phật hùng tráng và ánh sáng hào quang tỏa. Chúng ta xin lạy Quá Khứ Nhất Thiết Phật, Vị Lai Nhất Thiết Phật, Thích-ca Mâu-ni Phật, Bồ-tát Văn-thù-sư-lợi, Bồ-tát Phổ Hiền, Quán Thế Âm Bồ-tát, Đại Thế Chí Bồ-tát, Địa Tạng Vương Bồ-tát, Ca-diếp Bồ-tát, Xá-lợi-phất Bồ-tát, Mục-kiền-liên Bồ-tát, A-nan-đa Bồ-tát, Tu-bồ-đề Bồ-tát, Phú-lâu-na Bồ-tát, Ca-chiên-diên Bồ-tát, A-na-luật Bồ-tát, Ưu-ba-li Bồ-tát, La-hầu-la Bồ-tát. Chúng ta nhìn lại những tội lỗi trong quá khứ và nguyện sám hối để tránh điều thống hối về sau. Chúng ta xét soi nhân quả đuôi đầu và nguyện cầu để chúng ta trở nên tốt đẹp hơn, trồng sâu căn lành trong lòng.
6.1. SÁM HỐI NGHIỆP CỦA MẮT
Nhìn nhầm giả và quên đi thật, Yêu ghét và so sánh đẹp xấu. Lạc đường chánh và chạy theo vẻ, Phân chia và xem mọi thứ trong mắt.
Mắt nhìn sai khác gì như dại, Trông vào vẻ đẹp trộm nhìn lén, Chưa mù mà mắt không sáng suốt, Chẳng biết "mặt thật" của mình là gì.
Mong muốn sánh bằng và nhòa nhạt, Thấy người giàu muốn khuất cho xong, Kẻ xa lạ chết ngoài lòng, Người thân đã khóc oan than.
Thấy các tượng Phật, chùa tháp, Không nghe và chẳng chú ý, Đến chùa lại đoái gái trai, Liếc mắt dâm dục, chẳng nể trang nghiêm.
Tội này vô lượng và vô biên, Phát sinh từ mắt nhìn mà ra. Nghiệp ác này phải chịu địa ngục, Và sẽ kéo dài qua nhiều kiếp.
Ngay bây giờ, chúng ta sám hối, Nhận biết bao điều tội lỗi xưa nay, Chân thành quỳ trước đài Phật, Lạy Ba Ngôi Báu, ăn năn.
6.2. SÁM HỐI TỘI CỦA TAI
Thích lời tà và ghét nghe chân pháp, Quên "thực tại" và theo lẽ thường. Thích nghe lời hát và lời kệ, Không nghe lời kinh và lời cao siêu.
Nghe lời không tin và không chấp nhận, Ba chén rượu cho đôi bạn gái trai, Châu đầu và nước mắt tràn đầy, Bể tiền tài và biển bạc không đọng.
Mắt thấy người giàu và ngắm nhìn, Thấy người nghèo muốn khuất cho xong, Kẻ lạ cắn ráo ngoài lòng, Lời khen ngọt ngào và mong cầu vui vẻ.
Nghe lời phải không màng, không thích, Lòng như thùng không đáy không hay, Chẳng bao giờ đầy cho đầy, Vàng và bạc keo thì vẫn mãi keo.
Dù thấy kẻ đói khát khóc lóc, Không cho một cắc, một đồng, Gạo hư và tiền mục lạc, Không cho người khác, chỉ để cho mình.
Đói khát mà vẫn ham ăn, Chẳng quan tâm đến cách lựa chọn thực phẩm, Sinh vật khác được lấy mạng, Chỉ vì ham muốn và thèm khát.
Ngày mai không đi tìm ăn nữa, Gặp phải dịp chay lại không quan tâm, Cầu thánh và lễ Phật lời hay, Cố để bụng đói qua ngày cho xong.
Thức ăn chay không làm lòng lạt miệng, Khi phải ăn không cảm xúc, không quan tâm, Như người bệnh phải ăn mà không thích, Làm tất cả theo lề thường.
6.3. SÁM HỐI TỘI CỦA MŨI
Quên mất "thân pháp" và tìm mùi lạ, Thích tìm mùi thơm và lan xông, Mùi hương giới hạn và mùi không biết gì.
Trước bàn Phật mỗi khi nhang đốt, Khói quyện quanh và tung hương thơm, Trộm hương và hít thầm mùi hương, Long Thần nể trọng, quỷ thần khinh thường.
Ngửi mùi son và phấn trên khuôn mặt, Chẳng quan tâm đến tác dụng của chúng, Thấy mùi hương nở ngọt ngào, Sống trong mộng mị và tăm tối.
Lòng tham muốn đã tìm đến mọi nơi, Từ mùi thịt cá cho đến mùi nước mắt, Chẳng nể sợ vua rồng và thần bảo hộ, Làm cho khuôn mặt hồn nhiên của Phật trở nên bẩn thỉu.
6.4. SÁM HỐI TỘI CỦA LƯỠI
Thèm cả vị ngon và những thứ mình thích, Chẳng kể gì xấu, tốt, dở, ngon, Nếm vào thứ béo, thứ mỡ, Gây tổn hại cho sinh vật và chỉ dùng để nuôi sống cơ thể của mình.
Chúng ta nấu chín mọi loại thức ăn, Thêm các gia vị tỏi, hành, Không quan tâm đến mùi vị hôi tanh, Miễn sao thoả mãn khẩu vị.
Ngay bây giờ, chúng ta không muốn ăn, Gặp phải cơ hội chay cũng không quan tâm, Chúng ta cầu lễ Phật với lời hay, Cố để bụng đói qua ngày cho xong.
Thức ăn chay không làm lòng lạt miệng, Khi phải ăn không cảm xúc, không quan tâm, Như người bệnh phải ăn mà không thích, Làm tất cả theo lề thường.
6.5. SÁM HỐI TỘI CỦA THÂN
Chúng ta xem xét thân xác, Được hình thành từ tinh cha và huyết mẹ, Gồm trăm xác và năm tạng, Hợp lại để tạo thành thân hình của chúng ta.
Chúng ta quên "thực tại" và tham dục, Làm tội giết người, trộm cướp, sát sanh, Gây ra ba nghiệp độc để rồi bị báo ứng trong luân hồi.
Những tội lỗi đó thể hiện ở hành động tàn ác, Không từ bi cho chúng sinh, Gây ra độc tố và sự độc hại, Vào mọi chất thải của sinh vật.
Chẳng quan tâm đến sự tàn ác của việc sát sinh, Chỉ quan tâm lợi ích cá nhân, Dùng thuốc độc để tiêu diệt sinh vật, Sử dụng bùa trù, yểm trợ và gian manh.
Không quan tâm tới việc có người khác đói khát, Sử dụng đồ chơi, săn bắn, thảm sát, Bẫy chim, bắt cá, hội hè, Thích ngồi nhâm nhi rượu, theo đuổi niềm vui cá nhân.
Mỗi hành động đều mang tội lỗi, Chúng ta phải sám hối chân thành và xa lìa các hành vi này.
6.6. SÁM HỐI TỘI CỦA Ý
Dòng suy nghĩ không ngừng, không dứt, Chấp tướng nên dính mắc tình trần, Như một cái lưới mà ta tự đặt, Khiến ta bị giam cầm trong tầm tay của chính mình.
Như "thiêu thân" tự tìm vào lửa, Khiến lửa hỏa thiêu hủy xác thể, Mê mải chưa tỉnh tâm thần, Phê phán và tưởng tượng mê lầm.
Những tội ác đó chỉ là ba độc, Tham dục, sân, si, Tìm kiếm sự hưởng thụ và sự đa dạng, Tham muốn và thu thập từng ly từng đồng.
Một lời nói mười còn tham lấy, Lòng như cái thùng không đáy, Không bao giờ đầy không đầy, Vẫn còn nghẹt keo vàng và bạc.
Dù thấy người nghèo đói khát, Cũng không cho một cắc, một đồng, Gạo hư và tiền giả cốt dùng qua loa, Kẻ tham không phục, không cho ai.
Lời nói dèm xỉa như bày thuốc độc, Lời nịnh hót như cung bậc phím đàn, Lấy những điều sai quấy rối và phá hoại, Nói những điều không thành có, oán than và oan trách.
Việc như vậy trùng trùng vô kể, Như cát trong sa mà không thể đếm, Quả báo ấy bao giờ mới hết, Sanh làm người câm điếc suốt đời.
Ngay bây giờ, chúng ta quỳ trước đài Phật, Lạy Ba Ngôi Báu, ăn năn.