Xem thêm

Khi “đệ nhất phu nhân” Trần Lệ Xuân vào cuộc vụ đánh ghen rùng rợn nhất Sài Gòn

Phap Ngo Thich
Trong thế giới ám muội của những câu chuyện xoay quanh cuộc sống của những người nổi tiếng, có những câu truyện đầy bi kịch và tồi tệ. Một trong những câu chuyện đó là...

Trong thế giới ám muội của những câu chuyện xoay quanh cuộc sống của những người nổi tiếng, có những câu truyện đầy bi kịch và tồi tệ. Một trong những câu chuyện đó là vụ đánh ghen rùng rợn nhất Sài Gòn, mà "đệ nhất phu nhân" Trần Lệ Xuân đã tham gia vào.

Một cuộc tình đau đớn

Vào thời điểm đó, Trần Lệ Xuân đã cùng với những người thân tới viếng thăm một người phụ nữ tên là Cẩm Nhung - nạn nhân của một vụ tạt axít khủng khiếp. Bà đã cố gắng sắp xếp cho Cẩm Nhung đi nước ngoài để chữa trị, nhưng không may, mọi nỗ lực của bà đều vô ích.

Những hành động quyết liệt của bà Lệ Xuân

Không chỉ ra lệnh truy cứu kẻ tạt axít, Trần Lệ Xuân còn đồng ý đóng cửa tất cả các vũ trường tại Sài Gòn. Bà cho rằng những nơi này là nguồn gốc của ăn chơi sa đọa, gây hủy hoại gia đình và tội ác.

Bà cũng ra lệnh kiểm tra tất cả các tướng tá ở Sài Gòn để xem ai có vợ nhỏ và áp dụng biện pháp kỷ luật, hạ cấp hoặc loại khỏi quân đội. Những ngày sau đó, Sài Gòn trở nên lạnh lẽo hơn khi hàng trăm vũ trường đóng cửa theo chỉ dẫn của bà cố vấn.

Hậu quả đáng tiếc

Các tướng tá ở Sài Gòn cũng không thoát được ánh mắt của bà Lệ Xuân. Họ phải tìm mọi cách để không bị phát hiện có vợ nhỏ. Những ngày sau giờ làm việc, các tướng tá lén về nhà với vợ con để tránh việc bị báo cáo là đã có vợ nhỏ. Sự nghiệp và danh vọng của họ một lần nữa trở thành cát bụi.

Cuộc sống của Cẩm Nhung cũng không có kết thúc viên mãn. Mặc dù đã được đưa đi chữa trị ở Nhật Bản, nhưng y học nước này cũng không thể cứu chữa được vết thương của cô. Trở về Sài Gòn trong giai đoạn thay đổi chính trị, bà Lệ Xuân phải sống lưu vong, và hứa hẹn "bảo bọc trọn đời" cho Cẩm Nhung không thành hiện thực.

Cuộc sống sau cùng của Cẩm Nhung

Với khuôn mặt đầy sẹo, đôi mắt mờ và xấu xí, không ai dám tiếp cận Cẩm Nhung. Cô đã trở thành một người phụ nữ vô gia cư và lạc lõng. Cuộc sống của cô trở nên tệ hại hơn khi cô lạc bước trong rượu chè và cần sa để quên đi mọi đau khổ.

Mẹ của Cẩm Nhung cũng không chịu nổi sự đau khổ và qua đời. Tài sản của cô đã bị tiêu tan sau những năm trong các vũ trường và cuộc sống với nhiều người tình. Cuối cùng, cô không còn chỗ nương tựa và sống cuộc sống của một người ăn mày.

Cuộc sống đen tối và không hy vọng

Cẩm Nhung từng đi ăn xin trước chợ Bến Thành vào dịp tết năm 1969. Tuy nhiên, cuộc sống của cô dần trở nên tăm tối hơn khi không còn ai quan tâm và không có đủ tiền để sống. Cô trở thành một người bị xã hội bỏ rơi và sống cuộc sống của một kẻ vô gia cư.

Cuối cùng, cô đã tìm đến bến xe Miền Tây và lên xe đò đến bến phà Mỹ Thuận, nơi cô tiếp tục cuộc sống ăn xin. Thế nhưng, vận may cũng không nở hoa cho Cẩm Nhung khi cô bị thu gom và buộc phải sống trong một trung tâm chăm sóc người tàn tật.

Cuộc sống của Cẩm Nhung kết thúc ở một nơi xa xôi và đầy cô đơn. Những năm tháng sau đó, cô trở thành một nạn nhân của cuộc sống gian khổ và những ký ức đau khổ đã mai một trong lòng cô.

Trong khi cuộc sống của Cẩm Nhung bị lụi tàn, một bài hát có tên "Bài ca cho người kỹ nữ" đã ra đời nhằm thể hiện sự đau thương và cảm thông đối với cô. Câu hát nổi tiếng từ bài hát này là:

"Ta tiếc cho em trong cuộc đời làm người Ta xót xa thay em là một cánh hoa rơi Loài người vô tình giẫm nát thân em Loài người vô tình giày xéo thân em Loài người vô tình giết chết đời em..."

Cuộc sống của Cẩm Nhung là một bi kịch không thể đỡ đầu. Những cảm xúc và sự đau khổ của cô vẫn còn dư dả trong tâm trí những người biết đến câu chuyện này.

1