Kinh Pháp Hoa, hay Kinh Diệu Pháp Liên Hoa (Saddharma Puṇḍarīka Sūtra), là một trong những bộ kinh quan trọng của Phật Giáo Đại Thừa đã được phổ biến rộng rãi tại các nước như Trung Hoa, Việt Nam, Nhật Bản, và Hàn Quốc. Tuy nhiên, ít người biết rằng Kinh Pháp Hoa cũng đã có sự xuất hiện và lan truyền ở phương Tây.
Người Tây phương đầu tiên biết đến Kinh Pháp Hoa là nhà truyền giáo Thiên Chúa Giáo La Mã Matteo Ricci (1552-1610). Trong tác phẩm "The True Doctrine of the Lord of Heaven" (Thiên Chúa Thật Nghĩa), ông đề cập đến Kinh Pháp Hoa và bài bác lời dạy trong Kinh này. Tuy nhiên, chỉ đến gần 250 năm sau đó, Kinh Pháp Hoa mới thực sự được chấp nhận và nghiên cứu một cách nghiêm túc trong cộng đồng học giả phương Tây.
Tiến sĩ Eugene Burnouf (1801-1852) là một trong những học giả đầu tiên đã dịch Kinh Pháp Hoa từ tiếng Phạn sang tiếng Pháp. Công trình nghiên cứu của ông đã khởi đầu cho việc tìm hiểu về Phật Giáo Ấn Độ tại phương Tây. Tuy nhiên, bản dịch của Burnouf không được xuất bản trong thời gian ông còn sống. Cuối cùng, nó được công bố dưới tên "Le Lotus de la bonne loi" (Diệu pháp liên hoa) vào năm 1852.
Sau đó, nhà ngôn ngữ và Đông phương học người Hà Lan là Hendrik Kern (1833-1917) đã tiến hành một phiên dịch tiếng Anh hoàn chỉnh của Kinh Pháp Hoa từ tiếng Phạn. Đây là bản dịch tiếng Anh đầu tiên của Kinh Pháp Hoa trên thế giới và được xuất bản vào năm 1884.
Ở Tây phương, việc dịch và phổ biến các kinh điển Đại Thừa như Kinh Pháp Hoa thường được thực hiện bởi các học giả ngoài đời thực với tinh thần nghiên cứu học thuật. Điều này khác với ở Đông phương, nơi việc dịch các kinh điển thường do giới Tăng sĩ đảm nhận.
Nhờ những nỗ lực này, Kinh Pháp Hoa đã trở thành một trong những kinh điển Phật Giáo quan trọng được nghiên cứu và ứng dụng rộng rãi ở phương Tây. Các bản dịch tiếng Pháp, Đức, và Anh từ tiếng Phạn và tiếng Hán đã cung cấp cho những người quan tâm một cửa ngõ để tìm hiểu về triết lý Phật Giáo và tầm quan trọng của Kinh Pháp Hoa.
Dịch từ bài viết gốc: Huỳnh Kim Quang: Kinh Pháp Hoa được dịch và phổ biến ở Tây phương như thế nào?