Độ dài: 308 chương
Đây là lần đầu tiên tôi đọc Sử Thượng Đệ Nhất Phật Tu (STDNPT). Khi đọc lần đầu, tôi chỉ đọc khoảng 100 chương đầu rồi dừng vì biên tập chưa hoàn thành. Tuy nhiên, khi biết rằng tác phẩm đã hoàn thành, tôi quyết định đọc lại vì STDNPT để lại ấn tượng tích cực trong tôi. Tôi cũng rất ngưỡng mộ người biên tập vì đã không bỏ dở sau 3 năm. Và bây giờ, tôi sẽ bắt đầu bài đánh giá của mình.
STDNPT - một câu chuyện về tu chân và tình yêu hợp cùng đạo lữ
200 chương đầu của STDNPT kể về cuộc sống của một Phật tu tên là Tạ Chinh Hồng và đạo lữ Văn Xuân Tương Ma tu. Câu chuyện bắt đầu từ kiếp luân hồi thứ 99, khi Tạ Chinh Hồng quyết định giải cứu Văn Xuân Tương đang bị giam giữ để chấm dứt mãn quả trong thế gian. Sau đó, Tạ Chinh Hồng có thể giải thoát khỏi mọi sự và bước vào con đường tu hành của chính mình. Nhưng không ai ngờ rằng cả hai lại thông qua một loại khế ước và cùng nhau trên con đường tu đạo mà tình yêu nảy nở. Tạ Chinh Hồng từ một đứa trẻ nhỏ trở thành một tu sĩ Đại Thừa, sau đó mở ra con đường phi thăng sau hàng nghìn năm bị khóa kín. Và Văn Xuân Tương, ma hoàng của Cửu Châu, trở thành một đôi tình nhân Phật - Ma truyền kỳ.
100 chương sau đó kể về con đường tu tiên sau khi hai người phi thăng từ thế giới tu chân. Từ đó, bí mật về sự luân hồi và nguyên nhân của Tạ Chinh Hồng được tiết lộ. Đồng thời, cũng hé lộ về duyên phận giữa Tạ Chinh Hồng và đạo lữ của y, Văn Xuân Tương.
Một câu chuyện tu chân đầy sáng tạo
Nội dung của STDNPT không có gì mới mẻ so với nhiều câu chuyện tu chân khác. Từ một điểm khởi đầu bình thường, nhân vật chính sẽ trải qua nhiều gian khó và thử thách, nhận được sức mạnh và tiến tới thử thách mới. Tất nhiên, cấp độ tu chân sẽ dần tăng lên cho đến khi trở thành "người đứng trên mọi người". STDNPT cũng tuân thủ mô-típ như vậy. Câu chuyện bắt đầu trong một thế giới thông thường, sau đó là thế giới lớn hơn và xen kẽ là một số thế giới nhỏ để tạo nên những duyên phận thần bí. Cuối cùng, nhân vật chính sẽ tiến tới tiên giới sau nhiều thử thách và bước đến sự hạnh ngộ. Cuối cùng, họ trở thành những nhân vật truyền kỳ được mọi người tôn kính.
Tuy nhiên, STDNPT cũng có những điểm đáng khen ngợi về nội dung. Với 308 chương, tác giả giữ vững sự hấp dẫn và chất lượng chính truyện. Các chi tiết được sắp xếp rõ ràng và tác giả đã khéo léo giải quyết hầu hết các mâu thuẫn. Mặc dù cốt truyện không mới mẻ, cách triển khai có sự sáng tạo và thu hút sự chú ý của người xem. Văn phong nhẹ nhàng và rõ ràng mang đến nhiều thông điệp sâu sắc. Đặc biệt, sự đầu tư và nghiên cứu của tác giả đã được thể hiện qua khối lượng thông tin trong tác phẩm. Trong việc viết về Phật tu, tác giả đã đưa vào nhiều khái niệm về chí, đạo và lý giải của bản thân. Dù tôi là một người theo đạo Công giáo và không nắm rõ về đạo Phật, nhưng tác giả đã trình bày những khái niệm cơ bản trong cả hai đạo một cách thông qua toàn bộ câu chuyện. Điều này là điểm mạnh của STDNPT. Một tác phẩm được chi tiết và nghiên cứu thường mang lại ấn tượng sâu sắc và gắn kết trong lòng người đọc hơn những tác phẩm thông thường. Tuy nhiên, tôi muốn nhấn mạnh rằng mọi tác phẩm đều mang dấu ấn cá nhân và sự sáng tạo của người viết. Vì vậy, nếu bạn có quan điểm khác hoặc không thích việc kết hợp Phật tu và tình yêu, bạn nên tránh đọc STDNPT. Đối với tôi, với ngành nghề của tôi liên quan đến văn học, việc tiếp nhận nhiều ý kiến trái chiều là chuyện bình thường. Vì vậy, đánh giá của tôi về STDNPT chỉ xoay quanh tác phẩm văn học, không phải là tác phẩm về đạo học.
Những nhân vật đáng yêu và tình cảm đầy thoải mái
STDNPT phù hợp cho những người thích truyện chậm nhiệt và logic rõ ràng. Cách phát triển cốt truyện và giải quyết tình tiết khá hợp lý và công phu. Mặc dù vẫn có những điểm mơ hồ hoặc không được giải thích cụ thể, vẫn có một số mâu thuẫn về thời gian (đơn vị tính là trăm năm, ngàn năm, vạn năm 😂😂😂). Trong quá trình theo dõi chính truyện, tác giả còn kể một số truyện ngoại về các kiếp luân hồi khác của Tạ Chinh Hồng. Thật lòng, tôi chỉ theo dõi đến kiếp Hổ Yêu, còn lại tôi đã bỏ qua. Vì các truyện ngoại gần như có thể coi là một câu chuyện độc lập. Theo dõi cả hai cùng một lúc khiến tôi cảm thấy lơ mơ (vì tôi phải nhớ rất nhiều chi tiết cũ). Trừ những điểm đó, không có nhiều điểm để phê phán. Việc sử dụng "bàn tay vàng" cũng không đáng để đề cập, vì tác giả đã giải thích rằng nó liên quan đến "khí vận" của nhân vật chính. "Khí vận" của Phật tu luân hồi 99 kiếp không thể so sánh với may mắn của con người thường.
Tác giả sử dụng ngôi thứ ba để viết, và hầu hết thì nhận xét xoay quanh nhân vật chủ công. Tên gốc của tác phẩm đã cho thấy điều này. Tôi cũng đánh giá cao việc đặt tên cho các kỹ thuật và mô tả chi tiết của tác giả. Các trận đánh được viết một cách tỉ mỉ và chi tiết. Có hoa lệ nếu cần, có ấn tượng nếu cần.
Nhân vật đều mang tính cá nhân và sáng tạo
Việc xây dựng các nhân vật cũng có một số điểm độc đáo. Ví dụ, Tạ Chinh Hồng là một Phật tu nhưng không cạo tóc. Văn Xuân Tương là một Ma tu nhưng không phải là người. Cách giải quyết mối quan hệ giữa Phật tu và Ma tu là hợp lý và tình cảm. Cách xây dựng tình yêu của cả hai có thể được miêu tả bằng cụm từ "như mây trôi nước chảy".
Không phải những khó khăn mà hai nhân vật gặp phải khiến ấn tượng tôi. Cả hai không có sự ghen tức, không hiểu lầm, mặc dù cách xa nhau nhưng vẫn mang lại cảm giác an lòng và tin tưởng. Cách hai người ở bên nhau rất thoải mái, thoải mái, như thể nó là điều tất yếu và không thể có người thứ ba xen vào. Ngược lại, điều gây ấn tượng đối với tôi là cách họ duy trì đạo tâm của mình khi ở bên nhau. Đặc biệt là Tạ Chinh Hồng, một Phật tu tài giỏi có đạo tâm cao.
Tạ Chinh Hồng có tính cách điềm tĩnh, khiêm tốn và hiền lành. Tạ Chinh Hồng ít nói nhưng ý nghĩa nhiều, trông có vẻ lạnh lùng nhưng sẽ dịu dàng với Văn Xuân Tương. Y thường mặc áo phật trắng do Văn Xuân Tương làm, và buội tóc đen buội bằng gỗ trâm. Mặc dù tu luyện nhanh chóng và có sức mạnh vượt trội, Tạ Chinh Hồng không tự cao không kiêu mình. Tạ Chinh Hồng sẽ tu Phật để niệm kinh văn, đồng thời y cũng không bao giờ vi phạm nguyên tắc của Văn Xuân Tương.
Văn Xuân Tương là Ma hoàng, là người tu ma dựa trên tính cách và sở thích cá nhân, không bị ràng buộc và kiềm chế. Văn Xuân Tương thích tự do và không quan tâm đến những điều vụn vặt, thích du hành và thu thập những thứ khác nhau. Văn Xuân Tương sống theo ý muốn của bản thân mà đã quen thuộc. Tuy nhiên, Văn Xuân Tương chưa bao giờ ép buộc Tạ Chinh Hồng phải bỏ bỏ mục tiêu và sống theo ý mình. Gần như suốt cuộc hành trình của hai người, Văn Xuân Tương luôn nhường bước và đồng ý với những yêu cầu của Tạ Chinh Hồng. Ngoài ra, Văn Xuân Tương cũng cố gắng hỗ trợ và động viên Tạ Chinh Hồng trong việc tu hành vượt qua thiên kiếp. Dù biết rằng mối quan hệ giữa Phật và Ma là khó khăn, Văn Xuân Tương không bao giờ oán trách thiên đạo. Ngược lại, Văn Xuân Tương luôn cố gắng để có thể tự tin và đứng bên cạnh đạo lữ của mình. Sự tình cảm này không ai có thể trách móc là làm bẩn tâm tịnh của Tạ Chinh Hồng. Hơn nữa, tình yêu này giữa hai người được xem là tình duyên, trân quý và kéo dài mãi mãi. Mượn một câu để mô tả, Tạ Chinh Hồng và Văn Xuân Tương, "như chim liền cánh, như cây liền cành". Một trắng một đen, trông có vẻ đối lập, nhưng lại cùng tiến tới vạn vật thiên hạ.
Ngoài ra, các nhân vật phụ cũng đóng góp vào việc làm cho STDNPT trở nên sống động hơn. Tôi rất thích nhóm nhân vật phụ - các đạo hữu của Tạ Chinh Hồng và Văn Xuân Tương. Đặc biệt là Nhan Kiều - Tịnh Hoả và Thẩm Phá Thiên. Nhan Kiều là một Yêu tu với hình dạng bắt nguồn từ thiên linh. Còn Tịnh Hoả là đạo lữ của Nhan Kiều, một linh khí tu hóa thành người trong quá trình tu luyện đan dược. Đây là một cặp đôi công sở dục phong cách và đáng yêu. Nhân vật Thẩm Phá Thiên cũng là một nhân vật thú vị và gây thiện cảm (tôi sẽ không tiết lộ thêm để tránh bỏ phí).
Kết luận
STDNPT có 308 chương, không quá dài nhưng cũng không ngắn. Tuy nhiên, sự giải trí và hấp dẫn vẫn được đảm bảo từ đầu đến cuối với tôi. Truyện phù hợp cho những người thích truyện chậm nhiệt, không tập trung nhiều vào tình yêu, có cốt truyện sâu sắc và logic. Cảnh vật chính - phụ cùng cách xây dựng tình cảm giữa họ đều vô cùng thoải mái, không quá nặng nề hoặc đau khổ, không có nước mắt. Từ đầu đến cuối không có những tình tiết "máu chó" mà gần như thuận lợi tiến cấp trong khuôn khổ logic. Như đã nói, điều làm tôi thích STDNPT là khối lượng thông tin và cách viết chăm chỉ của tác giả.
Với việc viết nhận xét ngay sau khi kết thúc (mất khoảng 3-4 ngày vì tôi bận học tiếng Nhật), có thể có một số từ ngữ không chính xác. Kết quả là bài đánh giá có thể sử dụng nhiều từ Hán - Việt và có một chút khác biệt trong ngữ cảnh. Tuy nhiên, vì là một bài đánh giá về cổ trang, tôi hy vọng nó không quá khó hiểu...
Cuối cùng, tôi muốn bày tỏ sự khâm phục đối với người biên tập vì đã không bỏ cuộc giữa chừng. Cách viết của bạn rất tốt và trôi chảy, chú thích dù khó hiểu nhưng vẫn đầy đủ và rõ ràng. Ngoài ra, mỗi chương đều chèn rất nhiều hình ảnh cổ trang đẹp (tôi đã lấy vài bức 🤣🤣🤣).
LINK