Kiến thức phật giáo

Bài thơ Phật dạy ý nghĩa, mang đến thanh thản cho tâm hồn

Phap Ngo Thich

Có thể bạn đã từng tự hỏi vì sao người Việt lại thường xuyên đến chùa? Đáp án nằm trong tâm thức sâu thẳm của mỗi cá nhân. Đến chùa, ta thể hiện lòng thành...

Có thể bạn đã từng tự hỏi vì sao người Việt lại thường xuyên đến chùa? Đáp án nằm trong tâm thức sâu thẳm của mỗi cá nhân. Đến chùa, ta thể hiện lòng thành kính, cầu phúc, tìm bình an và sự vui sướng trong cuộc sống. Để giúp bạn tìm thấy những giá trị ý nghĩa này, trang web gocnhotamhon xin gửi đến bạn một số bài thơ Phật dạy.

Những bài thơ Phật dạy

Thơ phật dạy

Thanh thản - Cảm thụ hạnh phúc từ lòng thanh thản

Kiếp người trôi qua dễ hay khó Tùy thuộc vào số mạng, lo âu làm gì Khổ sầu phiền não sao nhọc lòng Hãy để lòng thanh thản, diễn đi nhẹ nhàng

Dù ta giàu có, xinh đẹp hay nghèo khó, xấu xí Hoàn cảnh không quan trọng, nhưng con tim đừng chỉ nhìn vào sự giàu sang Giàu có dễ bị mê say Nghèo khổ cũng qua đi thôi

Cuộc đời giống như sóng gió ba đào Tâm không bị lay động bởi biến động Thiên thời thắng bại từ lâu Sự hư danh và lợi danh là tất cả những điều thường thấy

Thế nhân cần có tấm lòng từ bi Đừng bao giờ ăn chặn đường của người khác Tầm nhìn mở rộng hướng tới ước mơ cao xa Từ bi và trí tuệ là nhân sinh hòa hợp

Hãy sống cho đúng nghĩa, đúng tình Đừng làm ác và tranh chấp với người khác Con người cũng có thời gian sai lầm Công việc nặng nhọc và đức hạnh chưa sâu

Cuộc đời không bền lâu Phù du không thể đoán trước Hãy giữ lòng bình thản, không để vương khổ Tất cả chúng ta đều giống nhau Hãy cầu nguyện cho sự an nhiên

Sân si nhất định không làm Đơn giản biết đủ, không ham muốn nhiều Tiền tài và vật chất là những điều nhỏ bé Nếu tham, ta sẽ không bao giờ đủ

Đừng nên lưu luyến, say sưa Xa lìa đừng chấp, đừng ưu tiên Đắm mê và dục lạc để làm gì? Ta không có gì, cái gì thuộc về ta? Đủ duyên để hòa hợp sinh ra Hết duyên tan ra, không còn gì là ta

Đừng nên mang khổ mang sầu Nhẹ nhàng buông bỏ, không cầu không mong Luôn giữ tâm thản, thoải mái Giải thoát khỏi vòng xoáy đời

Đời là cõi tạm - Tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống

Bài thơ phật dạy

Đời là cõi tạm Đời là một cuộc hành trình Nếu cuộc sống ngắn ngủi Thì không có gì để oán hận

Vì không gì tồn tại mãi mãi Hãy tha thứ và vị tha Nếu lòng mình đủ lượng giả Thì nỗi buồn sẽ tan biến

Vì không gì lưu luyến Hãy không làm gì thêm Nếu có ngày và đêm Thì hãy kiên nhẫn chờ đợi

Vì mộng đời dễ vỡ Hãy trân trọng ngày hôm nay Nếu thế sự vẫn xoay Hãy ngồi yên và tĩnh lặng

Vì lòng người sâu thẳm Hãy không để cạn nghĩa ân Nếu mang nặng nghiệp trần Hãy buông bỏ hoài nghi

Vì tham cầu danh tướng Hãy nhìn nhận cuộc đời vô thường Nếu ai còn cuộc sống Hãy nhớ về nguồn cội

Vì ai còn nông nỗi Hãy nhớ những lời xưa Nếu ai đi trong mưa Hãy trải qua gian khó trong cuộc đời

Vì yêu trong giông bão Hãy hiểu tình yêu là vô điều kiện Nếu "Sắc tức thị Không" Thì hãy sống không oán trách, không suy ngẫm

Sống vội - Hãy sống tận hưởng mỗi khoảnh khắc

Vội đến, vội đi, vội nhạt nhòa Vội vàng sum họp, vội chia xa Vội ăn, vội nói, rồi vội thở Vội hưởng thụ mau để vội già

Vội sinh, vội tử, vội một đời Vội cười, vội khóc, vội buông lơi Vội thương, vội ghét, nhìn nhau lạ! Vội vã tìm nhau, vội rã rời…

Vội bao nhiêu kiếp rồi vẫn vội Đuổi theo hạnh phúc cuối trời xa Ngoài hiên, đâu thấy hoa hồng nở Vội ngày, vội tháng, vội năm qua.

Cứ thế nghìn thu đời vẫn vội Mặt mũi ngày xưa không nhớ ra "Đáy nước tìm trăng" mà vẫn lội Vội tỉnh, vội mê, vội gật gà…

Vội quên, vội nhớ, vội đi, về Bên ni, bên nớ mãi xa ghê! Có ai giác lộ bàn chân vội "Hỏa trạch" bước ra, dứt não nề…

Luân hồi vay trả - Luân hồi và nhân quả

Ai sinh ra cũng một lần phải chết Chết đi rồi có hết được đâu Sự sống lại bắt đầu Hành tinh xanh mãi nuôi màu hi vọng

Đi vào đời với hai bàn tay trắng Lúc rời đời lại trắng cả bàn tay Khi sống tham nhặt cho đầy Phải mang lấy nghiệp trả vay nợ đời

Kiếp luân hồi có sinh có diệt Đời vô thường giả tạm hư không Ngũ uẩn: "Sắc bất dị không" An nhiên tự tại cho lòng thảnh thơi

Sống kiếp đời chớ nên gây nghiệp Để tái sinh tạo kiếp luân hồi Bà ta là cõi tạm thôi Phước tu cực lạc, cõi trời Tây Thiên

Nghiệp chướng - Nhờ nghiệp lẫn chướng

Nam mô nam mô tại TÂM Biển khổ mênh mông bởi lỗi lầm Chớ gieo tai vạ thành nghiệp chướng Phúc họa trong đời kiếp hồi luân

Ở trọ - Ở trọ chùa Hồi Long

Lang thang trong cõi Ta Bà Tây Thiên là chốn quê nhà xa xăm Khéo tu sẽ được về thăm Quê hương ta đó ngàn năm vĩnh hằng

Miền vô ngã - Nơi tìm thấy bình yên

Ta nhẹ lòng đi trong miền sỏi đá Mùi hương sen lan tỏa khắp càn khôn Dĩ hòa vang giữa chánh niệm mõ dồn Nghe từ bi đẹp ngôn "chân thiện mỹ"

Luật luân hồi chẳng bao giờ thi vị Cõi sắc không đạo lý thật công bình Ta và người cũng qua cửa tử sinh Nợ tiền duyên nghĩa tình đời vay trả

Kẻ gian tham rơi xuống vùng đại ngã Tình mưu mô xảo trá dạ sói lang Gây đau thương cho những tấm lòng vàng Chịu cay đắng lệ tràn đầy thống khổ

Ta mải mê ngắm nhìn hoa đá trổ Và hiểu rằng bến đỗ của nhục vinh Người kiên trung tự đứng thẳng thân mình Sống thanh tao lộ trình duyên, nghiệp, quả

Buông - Giải thoát tâm hồn

Thật nhẹ nhàng gió thổi chiếc lá trôi Êm mặt sóng luân hồi sông chỉ một Thu ngang trái khiến mắt vàng thưa thốt Nhẹ tiếng hờn để tốt chiếc lá xuân

Tôi ngồi đây, bên hiên vắng Trăng tuần soi trần thế bằng vô ngần Trái tim mở ôm những điều vô giá Gạt bụi trần bao dối trá, trái ngang

Mở vòng tay rước tình cảm ngọc vàng Rũ một tiếng bên đường cùng oán hận Buông tất cả để tâm ngời vô tận Hướng mặt trời thở tiếng giận thương yêu

Đời bể dâu ngược lối vốn rất nhiều Đạo hiền đức dạy những điều ngay thẳng Hồn nhẹ nhõm để tâm luôn cố gắng Buông chữ đời để không nặng chữ tâm

Răn mình - Tự nhắc nhở bản thân

Luân trầm há phải tại mùa sinh? Sướng khổ tùy duyên lỗi tại mình Nếu đã bần thanh nào sợ nhục? Còn hơn vượng phú để cầu vinh

Vì gieo nghiệt khẩu đành quên nghĩa Bởi rắc tà tâm phải phụ tình Nhắn gửi đôi điều âu cũng đạo Sen đài hướng Phật niệm cầu kinh

Hoa Bồ Đề - Tình yêu chân chính và từ bi

Bàn chân nhỏ dưa tôi vào cõi Phật Chùa HỒI LONG vốn tự ngày xưa Nhà sư trẻ giàu lòng nhân ái Xây chùa chiền, nhà dưỡng lão chúng sinh

Thầy chỉ cho tôi hoa Bồ Đề năm sắc Biết dỗi hờn khi thầy bận không chăm Chưa bao giờ thầy dời chùa lâu cả Sợ khách lễ chùa thấy vắng lại buồn thương

Buông bỏ - Sống tận hưởng từng khoảnh khắc

Ngẫm ở đời bao chuyện thị phi Tiền tài, danh vọng cũng lắm khi Mang phiền nhiễu cho đời thêm khổ Để cho ta lại phải nghĩ suy

Rồi tình ái sầu thương bi luỵ Lệ tuôn rơi đau xót lòng ai Thôi từ nay tôi xin buông bỏ Bởi cuộc đời mãi cứ thế thôi!

Tiếng chuông chùa - Cầu mong an lành

Tiếng chuông chùa vọng cao xa Nghe chăng những khó khăn trong cuộc sống Dẫu có những trắc trở và vấp ngã Tiếng chuông vẫn lan tỏa yêu thương

Tiếng chuông thấm đẫm lòng người Tiếng chuông rung nhịp, cảm nhận tình yêu Để cảm nhận sự tịnh dương trong bản thân Hãy quỳ lạy Phật, cầu kinh

Tình yêu riêng của mỗi người Quyện vào trong trái tim chung tình Anh nhìn lên ngọn lung linh Thiên hà trôi giữa nhân tình bao la

Binh boong chuông mãi rung ca Nguyện cầu an phước mọi nhà tâm linh Rằm tháng bảy để chiều rơi Giữa mưa ngâu thấm nỗi đời xa nhau

Rằm tháng bảy kết âm - dương Non cao, biển rộng, yêu thương an lành!

Vô tư - Sống không bận tâm

Đời người sống được bao năm Thật tâm mà sống, chẳng phiền đến ai Đời người như chuỗi phim dài Đâu cần phải diễn, đâu cần nhập vai

Đời người lắm chuyện bi hài Người vui, kẻ khóc, chuyện hài thế gian Vui buồn rồi cũng chóng tàn Buồn nhiều, vui ít, vô vàng khổ đau

Thật lòng ta sống cùng nhau Kẻ cho, người nhận, trao nhau tấm lòng Dù đời dòng chảy ngược dòng Khổ đau vẫn sống, mĩm cười vô tư

Miệng đời - Quản lý lời nói

Miệng đời nào nuôi ta lớn Thói đời bạc bẽo, răn dạy ta khôn Người đời thích nói sướng mồm Miệng tạo thêm nghiệp, chẳng phiền để tâm

Thôi thì ta cứ giả câm Không nghe không thấy, lỗi lầm thứ tha Cuộc đời dể hiểu thôi mà Nhìn hình đoán chữ, mới là hanh thông

Tự tâm cởi mở tấm lòng An nhiên tự tại, cảm thông cho đời Ai ơi xin nhắn đôi lời Đừng vội phán xét, cuộc đời người ta

Lời xấu từ miệng thốt ra Nghiệp từ cửa miệng, do ta tạo thành Hoa thơm hương ngát vây quanh Lựa lời mà nói, cho xanh cõi lòng

Phật - Tìm thấy ánh sáng trong tâm hồn

Con ngước nhìn khuôn mặt Phật Thượng Sầu hạ hỉ bao dung Có phải cuộc sống nhiều đau khổ! Mà người từ bỏ ngôi vua?

Ngồi dưới gốc Bồ Đề giác ngộ Tìm đường phổ độ chúng sinh Chân lý nhân tâm người tìm thấy Thế gian hãy tỉnh táo cứu mình!

Phật là tình yêu máu thịt quê hương Biết dâng hiến thanh xuân cho Tổ quốc Biết đớn đau trước cộng đồng thân thuộc Chia áo nhường cơm san sẻ nhọc nhằn!

Khi bỏ buông được mất ở đời Khi tha thứ cho người từng lầm lỗi Khi biết cho đi mà không cần đòi hỏi Là lúc ánh sáng Phật dẫn đường!

Phật là tình yêu máu thịt quê hương Biết dâng hiến thanh xuân cho Tổ quốc Biết đớn đau trước cộng đồng thân thuộc Chia áo nhường cơm san sẻ nhọc nhằn!

Khi có Phật, ta rạo rực mùa xuân Chữ Hiếu, chữ Trung vẹn tròn sau trước Chữ Nghĩa, chữ Tình trào dâng con nước Hạnh phúc đong đầy trước mỗi bình minh!

Kết luận

Các bài thơ Phật dạy không chỉ ý nghĩa mà còn mang đến cho chúng ta sự thanh thản trong tâm hồn. Hãy sống một cuộc sống ý nghĩa, sống tận hưởng từng khoảnh khắc và giữ lòng bình thản. Đồng thời, hãy trân trọng tình yêu và từ bi trong cuộc sống.

1