Kiến thức phật giáo

Tranh chăn trâu thiền tông: Sự hòa quyện giữa tâm linh và nghệ thuật

Phap Ngo Thich

Tranh chăn trâu thiền tông là bộ tranh mang ý nghĩa sâu sắc của họa sư Nhật Bản Gyokusei Jikihara Sensei. Được vẽ vào năm 1982, chúng tạo tác từ cuộc thăm viếng thiền viện...

Tranh chăn trâu thiền tông là bộ tranh mang ý nghĩa sâu sắc của họa sư Nhật Bản Gyokusei Jikihara Sensei. Được vẽ vào năm 1982, chúng tạo tác từ cuộc thăm viếng thiền viện Zen Mountain Monastery ở Mount Tremper, New York. Bộ tranh này đã được tặng cho thiền viện như một tài sản tinh thần độc đáo.

Bức tranh được kết hợp với những bài thơ của thiền sư Quách Am trong thế kỷ thứ 12. Các bài thơ được chuyển dịch bởi Kazuaki Tanahashi và John Daido Loori, sau đó được nhuận sắc bởi Daido Loori để tạo ra những hình ảnh và ẩn dụ cho phong cảnh núi sông xung quanh Zen Mountain Monastery. Thiền sư Daido Loori là người lãnh đạo tinh thần và là tu viện trưởng của thiền viện này.

Trong cuộc hành trình tâm linh, con đường đưa đến giác ngộ không phải là con đường dễ dàng. Chúng ta phải tìm hiểu sự toàn thiện và chân tính của chính mình. Tuy nhiên, từ lúc khởi đầu đến bây giờ, chúng ta đã hoàn hảo và tròn đầy. Để khám phá sự toàn thiện này, chúng ta cần trải qua những sự tu luyện đặc biệt và kiểm nghiệm cá nhân.

Tranh chăn trâu thiền tông được dùng như là một chương trình huấn luyện trong tu viện. Chương trình này nhằm giúp cho các học viên hiểu rõ hơn về những bước tiến bộ trong hành trình tâm linh của mình. Tương tự như việc trở thành võ sĩ đối với người học võ thuật, việc thăng tiến trong hành trình đạo cũng cần có những bước đánh dấu và được vinh danh.

Tranh chăn trâu thiền tông không chỉ là một bộ tranh, mà đó còn là những bảng chỉ đường cho con đường tâm linh của chúng ta. Đối với một số người, bức tranh này trở nên rất hữu ích. Tuy nhiên, đối với một số người khác, chúng có thể trở thành những chướng ngại vật. Chính vì vậy, chúng ta không nên để những tranh chăn trâu này trở thành gánh nặng cho chúng ta. Thay vào đó, hãy sử dụng chúng để soi sáng con đường đạo của mình, sau đó, hãy buông bỏ những tranh đó đi.

Như câu nói "Khi buông bỏ không cần dùng đến 'mười bức tranh chăn trâu', chính là khi hành giả đã tới bờ bên kia, không cần mang theo 'chiếc bè' nữa." Điều quan trọng không nằm ở những bức tranh hay những biểu hiện bên ngoài, mà nằm trong sự chấp nhận và lắng nghe bản thân, cùng với việc trở về nguồn gốc và sống đúng với đạo tổ tông.

Tranh chăn trâu thiền tông là một minh chứng cho sự hòa quyện giữa tâm linh và nghệ thuật. Hãy để tâm hồn được tự do phiêu du trong những bức tranh này và cùng khám phá con đường tâm linh của chính mình.

1