Kiến thức phật giáo

Tự quy: Tìm lại niềm tin trong cuộc sống hàng ngày

Phap Ngo Thich

Cuộc sống đầy phiền muộn vốn bắt nguồn từ tâm của chúng ta. Chúng ta thường không thể kiểm soát được tâm hồn mình, và do đó, chúng ta bị cuốn vào vòng luẩn quẩn...

Cuộc sống đầy phiền muộn vốn bắt nguồn từ tâm của chúng ta. Chúng ta thường không thể kiểm soát được tâm hồn mình, và do đó, chúng ta bị cuốn vào vòng luẩn quẩn của nhân quả, khó có thể thoát ra. Điều này khiến con người, những lúc mệt mỏi và chán nản, tìm kiếm một nơi thanh bình, nơi có thể nương nhờ vào một đấng siêu nhiên có thể ban phước hoặc giáng họa cho mình. Đó là lý do tại sao nhiều người đến chùa chỉ để cầu xin Đức Phật những thứ trần tục như sức khỏe, giàu sang và may mắn...

Tôi đã từng tự hỏi về lý do tại sao tôi tin tưởng hoàn toàn vào Đức Thế Tôn dù Ngài đã ngàn năm trước nhập diệt. Tôi tin Đức Phật là vì Ngài ban phước cho tôi chăng? Không, tôi hầu như không cầu xin gì từ Ngài. Tôi tin Đức Phật là vì gia đình tôi ép buộc chăng? Cũng không phải. Bố mẹ đã dẫn tôi đến chùa nhưng không bắt buộc tôi tin Phật, chỉ mong tôi trở nên ngoan ngoãn hơn.

Vậy tôi tin Phật vì điều gì? Các bạn bè xung quanh tôi thích đi cùng với tôi vì cảm thấy bình an. Họ ưa thích sự điềm tĩnh và một chút hài hước. Điều quan trọng nhất là khí tràng của người tu hành mà tôi có. Những điều này không phải ban đầu của tôi. Tôi có được chúng nhờ vào Đức Phật và các vị Tăng. Sự điềm tĩnh và khéo léo là nhờ thực hành chánh niệm; sự hài hước và vui tươi là kết quả của việc giữ gìn bản tâm thơ ngây. Những điều tốt đẹp như vậy chính là minh chứng cho niềm tin mà từ nhỏ tôi đã theo đuổi.

Thật kỳ diệu khi trò chuyện đó đã cho tôi cơ hội để khám phá tâm hồn mình. Tôi đã nhìn thấy Đức Phật và hoàn toàn tin tưởng Ngài với một tấm lòng không nghi ngờ hay sợ hãi. Tôi đã đến để thấy và tiếp nhận lời dạy của Đức Phật thông qua kinh kệ và các vị Tăng. Tôi áp dụng những lời dạy đó ngay trong cuộc sống hiện tại của mình, không còn giới hạn thời gian giữa tôi và Đức Thế Tôn nữa.

Hãy tự tin vào khả năng và lắng nghe những ngọn đuốc trí tuệ của những con người thiện lành xung quanh mình. Hãy nương tựa vào chính mình và nhận lấy các ngọn đuốc đó. Vì không chỉ riêng ta, cả thế giới này đều cần nhau. Nếu nhiều ngọn đuốc hòa vào nhau, sẽ tạo thành một ngọn lửa lớn và Tam Bảo sẽ ngày càng vững mạnh, soi sáng con người trong những lúc mệt mỏi và chán nản trước sóng gió cuộc đời.

Hãy để mỗi ngày của chúng ta được tràn đầy niềm tin, an lạc và trở thành những ngọn đuốc sáng!

Bài viết được gửi từ tác giả Hoàng Mai Thanh Trúc; địa chỉ: Chùa Tế Độ, số 15 đường số 8, phường 11, quận Gò Vấp, Tp. HCM.

1