Kiến thức phật giáo

Tôn giả Phú Lâu Na: Sự tận hiến và tuyệt vời của thuyết pháp

Phap Ngo Thich

Gặp gỡ với tôn giả từ bi Đối với những người tu hành Phật giáo, việc rèn luyện để tránh khỏi quá trình sinh tử là quan trọng, nhưng không kém phần quan trọng là...

Gặp gỡ với tôn giả từ bi

Đối với những người tu hành Phật giáo, việc rèn luyện để tránh khỏi quá trình sinh tử là quan trọng, nhưng không kém phần quan trọng là khả năng thuyết pháp giúp đời sống sinh động. Tại đây, chúng ta hãy gặp gỡ tôn giả Phú Lâu Na - một người đã từ bỏ các ràng buộc gia đình để theo đuổi con đường tăng sự và cống hiến cuộc sống của mình cho việc hoằng dương Phật pháp. Với nhiệt tình và lòng từ bi mênh mông, Phú Lâu Na đã truyền bá thuyết pháp khắp nơi, không bao giờ chán nản hay thất vọng trước những khó khăn của cuộc sống.

Một tài năng hiếm có trong việc thuyết pháp

Thuyết pháp là một công việc rất khó, vì nó đòi hỏi người thực hiện phải có kiến thức chuyên sâu và tâm hồn tỉnh táo. Trong hàng ngàn đệ tử của đức Phật, Phú Lâu Na đã chứng minh không chỉ có đủ kiến thức và tâm hồn tỉnh táo, mà còn có những phẩm chất đặc biệt khác, từ đó được tôn xưng là người có tài thuyết pháp đứng đầu! Khả năng đó đã được phản ánh trong tên gọi của tôn giả. Thật ra, tên của tôn giả rất dài.

"Phú Lâu Na" chỉ là một từ viết tắt của "Phú Lâu Na Di Đa La Ni Tử" (Purnamaitrayaniputra - Punnamantaniputta). Tên gọi này khá dài nhưng nó tượng trưng cho tài thuyết pháp của tôn giả, kéo dài vô tận, như núi cao, như dòng nước. Tôn giả Phú Lâu Na luôn tràn đầy nhiệt huyết và lòng từ bi. Nếu dịch ra tiếng Việt, tên gọi này có nghĩa là "người đầy ắp tình thương" (Mãn Từ Tử).

Tôn giả Phú Lâu Na đã được tôn xưng là người có tài thuyết pháp đứng vào bậc nhất.

Sự cống hiến của tôn giả Phú Lâu Na

Phú Lâu Na sinh ra trong một gia đình hạnh phúc ở Ấn Độ thời đó. Mặc dù không giàu có nhưng gia đình của tôn giả vẫn được biết đến với danh tiếng. Tôn giả được cha mẹ yêu quý và cưng chiều, nhưng anh sớm nhận ra rằng, tài sản vật chất và tình yêu gia đình sẽ mất đi vào một ngày nào đó. Và con đường duy nhất để tìm cho bản thân một tài sản cao quý và vĩnh cửu chính là tìm hiểu chân lý.

Với ý chí kiên định, tôn giả quyết định cắt bỏ mọi ràng buộc của thế gian và theo đuổi con đường tăng sự, dành trọn cuộc đời để phục vụ công cuộc khai thị Phật pháp. Sau một thời gian ngắn sau khi xuất gia, Phú Lâu Na đã đạt được mức độ A La Hán - cảnh giác cao nhất trong tập đoàn Thanh Văn. Anh loại bỏ mọi phiền não, thoát ly khỏi quá trình sinh tử và có thể tự do đi hành hoá ở mọi nơi.

Được đánh giá cao bởi đức Phật

Một lần, trong một buổi pháp thoại, đức Phật đã kể rất nhiều câu chuyện về những mối quan hệ từ những kiếp trước. Những câu chuyện đó đã khiến Phú Lâu Na cảm động không thể tả. Anh liền đứng dậy, điều chỉnh áo quần và đến trước đức Phật, chắp tay và bày tỏ lòng thành kính. Tôn giả đứng im lặng, tận hưởng từ nhan của đức Thế Tôn...

Trong khoảnh khắc thiêng liêng đó, tôn giả nhìn thấy rõ công đức cao quý của đức Thế Tôn mà ngôn từ thường không thể diễn tả đầy đủ! Anh chỉ biết dùng hai tay đập vào ngực để rời lòng tôn giả. Đức Phật đã thấu hiểu tâm nguyện của Phú Lâu Na và phát biểu:

"Phú Lâu Na! Thầy biết rằng thầy là người tu hành tinh tấn, không bao giờ nghỉ ngơi. Thầy từng giúp đức Phật hoằng dương chánh pháp tại bốn vị đệ tử của Như Lai. Biện tài thuyết pháp của thầy đứng ở vị trí hàng đầu! Trải qua hàng trăm kiếp sau này, thầy sẽ trở thành Phật trong thế giới này và sẽ được gọi là Pháp Minh Như Lai."

Lời thọ ký của đức Phật đã mang lại cho Phú Lâu Na niềm vui vô bờ bến và lòng biết ơn sâu sắc. Tôn giả kính cẩn cúi đầu trước đức Phật và đi nhiễu ba vòng trước khi trở về chỗ ngồi, trong đôi mắt nhấp nhô những giọt lệ xúc động.

Một lần nọ, trong một buổi pháp thoại, đức Phật đã thuật rất nhiều chuyện về những nhân duyên của nhiều tiền kiếp xa xưa. Những câu chuyện này đã làm cho Phú Lâu Na vô cùng xúc động. Tôn giả liền đứng dậy, sửa áo lại cho ngay ngắn, đến trước Phật, đảnh lễ, rồi với tâm lòng đầy thành kính, tôn giả đứng yên lặng chiêm ngưỡng từ nhan của Phật ...

Ý kiến của tôn giả Phú Lâu Na về việc truyền bá Phật pháp khắp nơi

Phú Lâu Na là người nghiêm túc và cẩn thận trong mọi việc làm hàng ngày. Đối với những người và những việc xảy ra trong tăng sự, tôn giả luôn suy nghĩ thận trọng nhiều lần trước khi đưa ra ý kiến. Nhưng khi đến việc truyền bá Phật pháp, anh rất may mắn và nhiệt tình. Bất cứ cơ hội nào để lan truyền hạt giống Bồ Đề, Phú Lâu Na đều tiến tới mà không quan tâm đến lợi ích cá nhân hay các khó khăn xung quanh.

Trong tăng sự, có nhiều người giúp đỡ đức Phật trong công việc truyền bá, nhưng số người thực sự lặn lội trong xã hội để bố giáo mà không mong đợi lợi ích hay thoát khỏi ma nạn, khó khăn là rất ít. Trong số ít đó, không ai sánh được với Phú Lâu Na.

Có một số người, dù có kiến thức Phật học nhưng lại thiếu lòng từ bi và nhiệt tình. Họ không quan tâm đến khổ cực của con người, chỉ tự đắm mình trong viện dưỡng. Cũng có những người khác, không chỉ thiếu nhiệt tâm đối với việc truyền bá Phật pháp mà còn bị vướng bận bởi những mối quan hệ sai trái. Phú Lâu Na không bao giờ lờ đi những vấn đề này.

Một ngày nọ, khi đang đi qua một khu rừng yên tĩnh, tôn giả nhìn thấy một số tỳ kheo đang tu hành ẩn cư trong đó. Anh đến gặp họ và tỏ lòng tôn kính:

"Thưa quý vị tỳ kheo! Tôi rất ngưỡng mộ sự cao quý của quý vị, luôn sống ẩn cư để không bị cuốn theo những trò thế tục. Tôi biết quý vị cũng là những sứ giả, tuân thủ sứ mệnh của đức Phật để truyền bá Phật pháp khắp mọi nơi. Tại sao quý vị không đến với xã hội để cứu độ chúng sinh?"

Các tỳ kheo trước mắt đã nhận ra rằng đó là Phú Lâu Na. Họ rất vui mừng và mời anh ngồi xuống. Họ đáp lại:

"Thưa tôn giả! Chúng tôi đã từng đi truyền bá ở nhiều nơi, nhưng chúng sinh rất khó mở lòng. Đức Phật nói chúng ta phải truyền bá pháp vị cam lộ cho con người, nhưng họ coi đó là điều bẩn thỉu không thể tiếp nhận. Họ ngu ngốc, cố chấp, chỉ quan tâm đến thỏa mãn dục vọng. Họ chỉ biết sinh con để cúng tế thần mà không biết rằng họ đang tạo ra nghiệp ác. Chúng tôi cố gắng giơ tay từ bi để cứu vớt, nhưng họ không bao giờ quay đầu lại. Hãy để họ đi theo con đường của chính họ. Khi họ gánh chịu đủ nghiệp trước khi trở về, tự nhiên họ sẽ quay đầu vào."

Tuy nghe những lời đó, Phú Lâu Na hiểu rằng các tỳ kheo trước mặt đã trải qua nhiều trở ngại và khó khăn trong việc hoằng pháp, khiến cho nhiệt tâm của họ dần trở nên nguội lạnh. Tuy nhiên, tôn giả vẫn cố gắng thuyết phục và khích lệ họ:

"Thưa quý vị huynh đệ! Tôi rất ngưỡng mộ nhận thức của quý vị về việc tu tập. Nhưng việc truyền bá Phật pháp của quý vị không chính xác. Nếu Phật pháp dễ truyền bá và chúng sinh dễ hóa độ, chúng ta không cần đóng góp sức lực của chúng ta vào công việc đó."

Chính những xấu xa và khó khăn trong cuộc sống, cũng như việc truyền bá Phật pháp vô cùng nan giải, chúng ta mới có thể báo đáp tình yêu sâu sắc của đức Thế Tôn. Đó là lúc chúng ta phải kiên nhẫn và tinh tấn để thực hiện công việc quan trọng này.

Là những người xuất gia theo đức Thế Tôn, chúng ta phải lấy việc hoằng pháp như công việc chủ yếu, lấy việc giúp đỡ chúng sinh là sự nghiệp, không coi tăng sự là nơi ẩn náu hoặc địa điểm nghỉ ngơi. Đồng thời, chúng ta không nên coi rằng đã xuất gia chỉ quan tâm đến sinh hoạt riêng, bỏ qua tất cả việc của người đời. Nếu không hoằng pháp Phật, nếu không giúp đỡ chúng sinh và nghĩ rằng những công việc này không có lợi ích cho mình, đó là đi ngược lại với giảng huấn của đức Thế Tôn.

Với lòng từ bi, đức Thế Tôn sẽ không hài lòng nếu quý vị có quan điểm như vậy. Một người nghèo đói, chỉ dám nhờ xin một xu, một cắc để sống qua ngày, người đó có thể nghi ngờ ý tốt của mình hay không? Cũng giống như vậy, nếu chúng ta đang truyền bá Phật pháp cho những người nghèo khó, nhưng họ không thể tiếp nhận vì sự thiếu thốn của họ, chúng ta đang đi ngược lại giáo huấn của đức Thế Tôn.

"Quý vị huynh đệ! Chúng ta đang ôm ấp một tình yêu vô tận, một nhiệt tình mãnh liệt, hãy lan truyền niềm vui chánh pháp đến khắp nơi; hãy chia sẻ ánh sáng trí tuệ, lòng từ bi và oai đức của đức Phật cho tất cả mọi người, khiến họ trở nên thanh tịnh và trang nghiêm. Đó là trách nhiệm của những người đang tu tập, không thể tránh né, không thể từ chối. Vậy bây giờ, Phật pháp ở nước Bạt Sa vẫn chưa được phổ biến, mong quý vị huynh đệ hãy cùng tôi đến đó để hoằng hóa."

Phú Lâu Na đã thâm nhập biển pháp mênh mông của Như Lai, có thể đem lại lợi ích cho tất cả chúng bạn cùng tu học; có thể nói rằng, trong pháp hội, trừ Như Lai ra, không ai có thể so sánh được với Phú Lâu Na về biện tài ngôn luận xảo diệu.

Phú Lâu Na đã làm cho những tỳ kheo ẩn cư trước mắt cảm động và hứng khởi. Họ đã vui mừng và hăng hái cùng tôn giả trở về vương quốc Bạt Sa...

Chân tình và lòng cống hiến của tôn giả Phú Lâu Na không chỉ mang lại niềm vui cho các tỳ kheo, mà còn là một nguồn cảm hứng đáng kể cho chúng ta. Anh ta đã truyền bá Phật pháp với lòng từ bi và nhiệt tâm, góp phần lan tỏa sự tịnh độ trong tâm hồn mỗi người.

1