Lời mở đầu:
Trong tiếng chuông ẩn mình ở núi Linh Sơn, Đức Phật đã truyền tải một bài giảng thiền thừa sâu sắc. Trong lúc đó, chỉ duy nhất Ma Ha Ca Diếp - một vị công tước - đã hiểu rõ ý nghĩa của lời dạy. Điều này làm cho nhiều người ngạc nhiên và tự hỏi tại sao những người khác, ngay cả những vị đệ tử tài giỏi của Đức Phật, lại không nhận ra điều này.
Tại sao những người khác không nhận ra ẩn ý sâu mầu?
Theo các Tổ thầy, để nhận ra ẩn ý của Đức Phật qua những hiện tượng vật chất, chúng ta cần sống trong tánh thiền tịnh của chính mình. Chỉ khi sống trong tánh thiền tịnh này, ta mới nhận thấy tánh Phật trong chính mình. Ông Ma Ha Ca Diếp đã sống trong tánh thiền tịnh của chính mình liên tục. Vì vậy, khi Đức Phật giơ cành hoa sen lên, ông ấy nhìn thấy tánh thiền tịnh của mình và vui mừng.
Pháp môn Thanh Tịnh Thiền: Sống trong thanh tịnh của chính mình
Theo dòng thiền Thanh Tịnh Thiền, người tu cần sống trong thanh tịnh của chính mình. Khi ta sống hoàn toàn trong thanh tịnh, ta không bị ảnh hưởng bởi những điều bên ngoài. Tất cả những gì đến với chúng ta sẽ trở nên như không có, nhưng lại mang lại lợi ích không thể tưởng tượng được.
Để chứng minh điều này, chúng ta hãy cùng suy ngẫm về câu chuyện của Đức Phật và vua Ba Tư Nặc:
Khi Đức Phật còn sống, vua Ba Tư Nặc đã mời Ngài đến hoàng cung để cúng dường. Vì mải mê đánh cờ với các thầy tu tà đạo, vua quên mất việc cúng dường cho Đức Phật. Người giữ ngựa thấy Đức Phật đói, nên lấy lúa của ngựa nấu cơm để cúng dường. Đức Phật tự nhiên ăn, các đệ tử của Ngài thấy điều này và khóc. Đức Phật hỏi tại sao họ lại khóc.
Ông A Nan Đà, một đệ tử, trả lời rằng mọi người cảm thấy thương Đức Phật vì Ngài là vị Pháp vương Vô thượng và là vị Giáo chủ. Ông ấy ăn lúa của ngựa ăn, nấu cơm cúng dường cho Đức Phật. Đức Phật cười và hỏi ông A Nan Đà tại sao ông cũng khóc.
Ông A Nan Đà trả lời rằng ông nhận ra ý sâu mầu của Đức Phật qua việc ăn miếng cơm đó. Cơm đó thơm ngon như chưa từng được nếm trên thế gian này. Đức Phật nhìn thấy sự cảm động này và định dạy ông A Nan Đà và tất cả mọi người về ý nghĩa sâu xa của pháp môn Thanh Tịnh Thiền.
Pháp môn Thanh Tịnh Thiền trong lịch sử
Từ câu chuyện trên, chúng ta thấy rằng pháp môn Thanh Tịnh Thiền đã được Đức Phật truyền dạy cách đây hàng trăm năm. Và từ đó, dòng thiền Thanh Tịnh Thiền đã tiếp tục phát triển thông qua sự sáng tạo của Sơ Tổ Trúc Lâm Trần Nhân Tông. Sơ Tổ đã bảo vệ và phát triển pháp môn Thanh Tịnh Thiền trong thời Trần. Đạo Phật luôn có mặt trong mọi hoàn cảnh cuộc sống, không phân biệt đẳng cấp và tư cách của con người.
Để hiểu rõ hơn về pháp môn Thanh Tịnh Thiền và tác động của nó, chúng ta cần có trí tuệ và bản lĩnh để tìm hiểu và thâm nhập vào "Yếu Chỉ Thiền Tông". Chỉ khi có sự nỗ lực và kiên nhẫn, chúng ta mới có thể giác ngộ và giải thoát.
Kết luận
Dòng thiền Thanh Tịnh Thiền, hay Như Lai Thiền, được truyền dạy từ Đức Phật và đã tiếp tục phát triển qua nhiều thế kỷ. Đây là một pháp môn thiền sâu sắc, giúp chúng ta hiểu rõ bản chất của tánh Phật và tánh Người. Bằng cách sống trong tánh thiền tịnh, ta có thể nhận thức được ý nghĩa thực sự và trạng thái thanh tịnh trong tâm hồn mình.