Kiến thức phật giáo

Kinh Dược Sư Lưu Ly Quang Phật: Đại Hồi Chuẩn Chỉnh

Phap Ngo Thich

Kinh Dược Sư là một bộ kinh được Thế Tôn Thích Ca thuyết sau khi Ngài quan sát cuộc sống của chúng sanh trong Thế Giới Ta Bà. Ngài nhận thấy rằng, chúng sanh tại...

Kinh Dược Sư là một bộ kinh được Thế Tôn Thích Ca thuyết sau khi Ngài quan sát cuộc sống của chúng sanh trong Thế Giới Ta Bà. Ngài nhận thấy rằng, chúng sanh tại đây có một mối quan hệ sâu sắc với hai vị Phật quan trọng. Đó là Đức Dược Sư Lưu Ly Quang Như Lai ở phương Đông và Đức A Di Đà Như Lai ở phương Tây.

Theo Hòa Thượng Tuyên Hóa, Đức Dược Sư Lưu Ly Quang Như Lai ở Thế Giới Lưu Ly, phương Đông, có thể giúp chúng ta tăng phước tăng thọ và tiêu trừ tai nạn. Còn Đức A Di Đà Như Lai ở phương Tây, có thể dẫn dắt chúng ta đến Thế Giới Cực Lạc, nơi mà hoa nở liền trông thấy Phật và hiểu được pháp vô sanh nhẫn.

Bản Kinh Dược Sư là một tác phẩm quan trọng và được phổ biến rộng rãi nhất tại Việt Nam hiện nay. Đây là một bản kinh chuẩn chỉnh và tụng đọc phổ biến, mang đến sự giúp đỡ và cảm nhận tâm linh sâu sắc.

Hình ảnh: Kinh Dược Sư Lưu Ly Quang Vương Như Lai Bản Nguyện

Kinh Dược Sư: Tuyển Tập Chân Nhân

Hán Dịch: Tam Tạng Pháp Sư Huyền Trang. Việt Dịch: Đòn Trung Còn & Nguyễn Minh Tiến

Niệm Hương

(Thắp đèn đốt hương trầm, đứng ngay ngắn chắp tay ngang ngực thầm niệm theo nghi thức dưới đây.)

Tịnh pháp giới chân ngôn: Án lam tóa ha. (3 lần)

Tịnh tam nghiệp chân ngôn: Án ta phạ bà phạ, thuật đà ta phạ, đạt ma ta phạ, bà phạ thuật độ hám. (3 lần)

(Chủ lễ thắp 3 cây hương, quỳ ngay ngắn nâng hương lên ngang trán niệm bài Cúng hương sau đây.)

Bài tán nguyện hương

Nguyện mây hương mầu này. Khắp cùng mười phương cõi. Cúng dường tất cả Phật. Tôn pháp, các Bồ tát. Vô biên chúng Thanh văn. Và cả thảy Thánh Hiền. Duyên khởi đài sáng chói. Trùm đến vô biên cõi. Xông khắp các chúng sinh. Ðều phát Bồ đề tâm. Xa lìa những nghiệp vọng. Trọn nên đạo vô thượng. Nam mô Hương cúng dường Bồ tát Ma ha tát. (3 Lần)

Bài văn phát nguyện

Lạy đấng Tam giới Tôn. Quy mạng mười phương Phật. Nay con phát nguyện rộng. Thọ trì kinh Dược Sư. Trên đền bốn ơn nặng. Dưới cứu khổ tam đồ. Nếu có kẻ thấy nghe. Ðều phát bồ đề tâm. Hết một báo thân này. Sanh qua cõi Cực Lạc. Nam mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật. (3 lần)

Bài kệ khai kinh

Pháp vi diệu rất sâu vô lượng. Trăm nghìn muôn ức kiếp khó gặp. Nay con thấy nghe được thọ trì. Nguyện hiểu nghĩa chơn thật của Phật. Nam mô Dược Sư Hải Hội Phật Bồ Tát. (3 lần)

Tôi nghe như thế này: Một lúc nọ, đức Thế Tôn thuyết pháp giáo hóa qua các nước và đến thành Quảng Nghiêm. Dưới cội cây, có nhạc vang lên, và quan sát, có tám ngàn đại tỳ kheo. Đức Bồ Tát của ngài có ba mươi sáu ngàn vị. Cùng với các vị quốc vương, đại thần, bà la môn, cư sĩ; Tám bộ chúng, cả loài người và các loài không phải người; Với vô số đại chúng tôn trọng, hầu quanh Phật để nghe thuyết pháp.

Lúc đó, nương oai thần của Phật, ngài Pháp vương tử Văn Thù Sư Lợi, từ chỗ ngồi dậy, vén tay áo trống bên vai phải, quỳ gối phải xuống chấm đất, hướng về phía đức Thế Tôn, cúi người, chắp tay bạch rằng: “Bạch Thế Tôn! Xin ngài diễn thuyết danh hiệu chư Phật, cùng những nguyện lớn công đức thù thắng của các ngài. Để giúp cho người nghe được tiêu trừ nghiệp chướng và cảm nhận được lợi ích tâm linh sau này.”

Đức Thế Tôn ngợi khen ngài Văn Thù Sư Lợi rằng: “Lành thay, lành thay! Văn Thù Sư Lợi! Ông đem lòng đại bi khuyến thỉnh ta diễn thuyết danh hiệu của chư Phật, cùng bản nguyện công đức của các ngài. Nhờ đó mà trừ bỏ được nghiệp chướng lâu đời của chúng hữu tình và làm an vui lợi ích chúng sanh thời Tượng pháp về sau. Nay ông hãy lắng nghe và hết sức chú tâm suy xét, ta sẽ vì ông mà giảng nói.”

Văn Thù Sư Lợi bạch rằng: “Xin Thế Tôn giảng nói, chúng con rất vui được nghe.”

Phật bảo Văn Thù Sư Lợi: “Về phương Đông, cách đây vô số cõi Phật nhiều như số cát sông Hằng, có một thế giới tên là Tịnh Lưu Ly. Đức Phật ở cõi ấy hiệu là Dược Sư Lưu Ly Quang Như Lai, Ứng, Chánh đẳng giác, Minh hạnh túc, Thiện thệ, Thế gian giải, Vô thượng sĩ, Điều ngự trượng phu, Thiên nhân sư, Phật, Thế Tôn.

“Văn Thù Sư Lợi! Đức Thế Tôn Dược Sư Lưu Ly Quang Như Lai khi còn tu đạo Bồ Tát, đã phát mười hai lời nguyện cao quý, khiến cho chúng hữu tình mong cầu gì được nấy.

“Nguyện lớn thứ nhất là: Nguyện về sau khi ta thành Phật. Từ nơi thân thể hào quang rực rỡ chiếu sáng vô lượng, vô số, vô biên các cõi thế giới. Ta sẽ dùng ba mươi hai tướng tốt và tám mươi vẻ đẹp để trang nghiêm thân thể. Khiến cho tất cả chúng hữu tình đều được thân thể như ta không khác.

“Nguyện lớn thứ hai là: Nguyện về sau khi ta thành Phật thì thân thể như ngọc lưu ly. Sáng suốt cả trong ngoài, không chút tỳ vết, chiếu sáng rộng khắp, công đức to lớn. Thân thể khéo an trụ, ánh sáng trang nghiêm bao quanh, hơn cả mặt trời, mặt trăng. Các chúng sanh trong cõi u tối sẽ được mở mang chỉ bảo, rồi tuỳ theo chí hướng mà thành tựu sự nghiệp.

“Nguyện lớn thứ ba là: Nguyện về sau khi ta thành Phật. Ta sẽ dùng vô lượng, vô biên phương tiện trí huệ để làm cho chúng hữu tình đều được đầy đủ vật dụng, chẳng bao giờ thiếu thốn. Không để chúng sanh phải trải qua đau khổ vì nghèo hèn.

“Nguyện lớn thứ tư là: Nguyện về sau khi ta thành Phật. Nếu có những hữu tình tu tập theo tà đạo, ta sẽ khiến cho họ trụ yên trong đạo Bồ Đề. Còn nếu có những kẻ tu theo Thanh văn thừa hoặc Độc giác thừa, ta sẽ khiến cho đều vững tin vào Đại thừa.

“Nguyện lớn thứ năm là: Nguyện về sau khi ta thành Phật. Nếu có vô lượng, vô biên những hữu tình tu hành theo lời dạy của ta, nghiêm giữ phạm hạnh, ta sẽ khiến cho tất cả đều được giới hạnh chẳng thiếu sót và trọn vẹn Ba nhóm giới. Như có người phạm vào giới luật, nghe danh hiệu ta rồi liền được trong sạch như khi chưa phạm giới, không phải gánh chịu hậu quả ác.

“Nguyện lớn thứ sáu là: Nguyện về sau khi ta thành Phật. Nếu có những hữu tình thân thể yếu đuối và xấu xa, những căn bệnh và khuyết tật khó chịu, ta sẽ khiến cho khi nghe danh hiệu ta rồi, hết thảy đều trở nên đoan chánh và sáng suốt. Các căn bệnh và khuyết tật sẽ biến mất.

“Nguyện lớn thứ bảy là: Nguyện về sau khi ta thành Phật. Nếu có những hữu tình bị nhiều bệnh hiểm nghèo, không người cứu giúp, không chỗ nương về, không thầy, không thuốc, không thân thích, nhà cửa nghèo túng, chịu nhiều khổ sở, khi nghe được danh hiệu ta một lần, thì bệnh tật dứt hết, thân tâm vui vẻ và yên bình. Nhà cửa, thân thuộc, tiền của đầy đủ, mọi thứ đều dồi dào, dư dả, thậm chí được chứng quả Phật.

“Nguyện lớn thứ tám là: Nguyện về sau khi ta thành Phật. Nếu có những người nữ bị khổ sở vì mang thân nữ và trải qua một trăm việc xấu, khi nghe danh hiệu ta rồi, hết thảy đều được chuyển từ thân nữ thành thân nam, thậm chí chứng quả Phật.

“Nguyện lớn thứ chín: Nguyện về sau khi ta thành Phật, sẽ khiến cho các hữu tình thoát khỏi lưới ma và giải thoát khỏi mọi trói buộc của ngoại đạo. Nếu như bị sa vào rất nhiều chỗ ác, ta sẽ dắt dẫn họ đến chánh kiến và khiến cho họ tu tập các hạnh Bồ Tát, mau chóng chứng quả Phật.

“Nguyện lớn thứ mười: Nguyện về sau khi ta thành Phật. Nếu có những hữu tình phạm vào luật nước, bị trói buộc, đánh đập, xiềng xích nơi lao ngục, hoặc bị chém chết, hay gặp nhiều tai nạn đáng sợ và khổ sở, khi nghe danh hiệu ta rồi, hết thảy đều được thoát khỏi mọi sầu ưu và khổ sở.

“Nguyện lớn thứ mười một: Nguyện về sau khi ta thành Phật. Nếu có những hữu tình chịu khổ sở vì đói khát, khi nghe hiệu ta rồi, tôi sẽ cho họ được trải qua những lần ăn uống no đủ, sau đó mới dùng chánh pháp để giáo hóa và mang lại sự yên vui bền vững.

“Nguyện lớn thứ mười hai: Nguyện về sau khi ta thành Phật. Nếu có những hữu tình nghèo hèn không có quần áo, chịu cảnh khốn cùng vì nóng, rét, và côn trùng. Khi nghe danh hiệu ta rồi và niệm thọ trì, tất cả đều được đầy đủ quần áo, các vật trang sức, hoa và hương thơm, cùng với âm nhạc. Tùy theo sở thích, tất cả đều được đáp ứng.

"Văn Thù Sư Lợi! Đó là mười hai lời nguyện cao quý, vi diệu mà đức Thế Tôn Dược Sư Lưu Ly Quang Như Lai, Ứng, Chánh đẳng giác… đã phát khởi khi còn tu đạo Bồ Tát.

"Và còn nữa, Văn Thù Sư Lợi! Những nguyện lớn và công đức trang nghiêm của đức Thế Tôn Dược Sư Lưu Ly Quang Như Lai ấy, không thể nói hết trong một lời vì cõi Phật của Ngài hoàn toàn trong sạch, không có người nữ và không có những nẻo ác và âm thanh khổ. Đất đai bằng ngọc lưu ly, dây đường vàng rải ra ngăn chặn.

"Nơi cõi Phật ấy có hai vị đại Bồ Tát. Vị thứ nhất tên là Nhật Quang Biến Chiếu. Vị thứ hai tên là Nguyệt Quang Biến Chiếu. Họ là hai vị đứng đầu trong số vô số vô lượng các Bồ Tát ở đó. Cả hai chỉ còn một lần nữa được sanh làm Phật và có thể truyền giữ kho báu Chánh Pháp của đức Thế Tôn Dược Sư Lưu Ly Quang Như Lai.

"Văn Thù Sư Lợi! Vì vậy, những người nam và nữ có lòng tin, hãy phát nguyện sanh vào thế giới của đức Phật ấy."

Lời nguyện này của đức Thế Tôn đã khiến Văn Thù Sư Lợi và tất cả mọi người rất vui mừng.

1