Kiến thức phật giáo

Hỏa ngục - Cuộc hành trình của tội lỗi và hy vọng

Phap Ngo Thich

Ảnh từ TheSite.org Trong tâm hồn mỗi người, có một nơi được gọi là "Hỏa ngục". Một địa điểm u ám nơi mà tội lỗi và sự đau khổ trở thành những ngọn lửa cháy...

Ảnh từ TheSite.org

Trong tâm hồn mỗi người, có một nơi được gọi là "Hỏa ngục". Một địa điểm u ám nơi mà tội lỗi và sự đau khổ trở thành những ngọn lửa cháy đỏ, những bóng ma đầy ác mộng. Đó là nơi nghẹn ngào những hồi ức đen tối và những mối hận thù không lối thoát. Nhưng liệu có hy vọng nào cho những tâm hồn bị thương tổn ở nơi đó?

Bức thư từ vùng lửa địa ngục

Ở hỏa ngục, không có niềm vui hay sự yêu thương. Chỉ còn sự hận thù và oan trái. Những tội nhân lẻn về trong bóng tối, không còn sự biết ơn hay lòng từ bi. Anh ta Anna viết trong bức thư của mình: "Tôi không thích nói về tôn giáo. Tôi ghét những người đến nhà thờ. Tôi ghét mọi người và tất cả mọi thứ... Chúng ta hẹn hò nhau trong sự căm phẫn và chúng ta đánh giá cao việc ghét Thiên Chúa nhất." Trong hỏa ngục, mọi giá trị nhân bản bị đảo lộn, chỉ còn lại sự hận thù và đau khổ.

Sự từ chối của con người và hành trình vào hỏa ngục

Con người rơi vào hỏa ngục bởi vì họ đã không tìm đến Thiên Chúa trong cầu nguyện. "Con người không được dạy cầu nguyện", Anna nói, vì cha mẹ đã quá bận rộn với cuộc sống hàng ngày. Nhưng cầu nguyện là một bước đầu tiên đến gần Chúa. Cầu nguyện là điều đơn giản nhất mà chúng ta có thể làm trên mặt đất này và nó dễ dàng vì Chúa luôn sẵn lòng cứu rỗi mỗi người.

Nhưng sự từ chối và sự đắm chìm trong tội lỗi ngăn cản con người tiếp nhận ân sủng của Chúa. Anna nhận thức: "Nguyên nhân của sự hủy hoại không phải do tôi đã phạm tội nhiều lần, mà do tôi không muốn từ bỏ những thói quen xấu." Nhưng qua đó, "sự không ổn định của tôi gia tăng" và cô ấy tự tạo cho mình một hình ảnh xa chúa và không cần liên lạc với Ngài. Cô ấy sống một cuộc sống thoải mái mà không cần thay đổi tôn giáo của mình. Nhưng sự từ chối này dễ dàng khiến con người trở nên cố chấp trong tình trạng đó đến cùng.

Hỏa ngục - Nơi của sự từ chối và hy vọng mất còn

Trong hỏa ngục, không có sự hy vọng và không có từ ngữ cầu nguyện. Hỏa ngục là tường đá chặn sự cải tổ. Đó là nơi Thiên Chúa đã bị từ chối và tất cả ân huệ của Ngài đã bị khước từ. Anna nhận ra rằng, "Cuộc sống của tôi là một cuộc từ chối. Tôi nhìn lại hình ảnh cuộc đời như một chiếc gương, linh hồn tôi nhìn thấy những gì tôi đã làm từ khi tôi còn nhỏ cho đến khi chết. Tôi nói từ chối trước mặt Chúa. Tôi cảm thấy mình như một kẻ giết người nhìn thấy một nạn nhân bất lực trong phiên tòa. Tôi có hối cải không? Không bao giờ!" Hỏa ngục là một nơi không có hy vọng, nơi mà mọi quyết định đã được định trước và không còn cách nào thay đổi được nữa.

Sự từ bỏ và sự không chấp nhận tình yêu

Từ bỏ Thiên Chúa cũng đồng nghĩa với việc từ bỏ tình yêu. Nhưng ai lại từ bỏ tình yêu một cách cố ý? Chỉ khi họ chưa trải qua tình yêu chân thành hoặc không biết tình yêu là gì. Hỏi làm thế nào một đứa trẻ có thể tin rằng Thiên Chúa đã tạo hình mình trong lòng mẹ và đã phụng dưỡng nó với một sứ vụ to lớn, nếu nó không được hoan nghênh và yêu thương từ người khác? Nếu từ đầu nó đã bị từ chối bởi cha mẹ?

Cuộc sống của Anna đã là một cuộc từ chối. Cô ấy đã trải qua sự không chấp nhận từ cha mẹ, sự cãi vã và bạo lực. Cha nghiện rượu đã "phá hủy gia đình", trong khi các chị em phải kiếm sống để trợ giúp. Sự tin tưởng và lòng yêu thương chân thành không thể phát triển trong môi trường như vậy. Sự thiếu hụt này khiến Anna không tin tưởng ai và khó nhìn thấy điều tốt đẹp ở người khác. Với cô ấy, chỉ có những người đối xử tốt với mình mới mang lại niềm vui và nỗi tự hào. "Tình yêu không bị vật chất cuốn hút chỉ có thể tồn tại trong những linh hồn được ơn Chúa. Và tôi không ở trong tình trạng được ơn Chúa như vậy."

Cuộc hành trình của tội lỗi và hy vọng

Trong hỏa ngục, mọi cơ hội sửa sai trở thành quá muộn. Không còn sự thay đổi tích cực nào nữa. Nhưng "tình yêu có thể làm được mọi sự". Thiên Chúa luôn yêu thương vô điều kiện và muốn cứu rỗi mọi người. Tuy nhiên, Ngài không thể làm điều đó nếu con người không đồng ý hợp tác. Tin vào Thiên Chúa là điều kiện để "được sống muôn đời". Điều này là chuyện của chúng ta và Ngài không bao giờ ép buộc con người.

Trong hỏa ngục, không có tự do và không có sự thay đổi. Nhưng chúng ta không nên từ bỏ hy vọng. Bởi vì "sự từ bỏ và sự thay đổi của con người sẽ không còn tồn tại mãi mãi khi bước vào thế giới bên kia. Trên trái đất, con người có thể đi từ trạng thái tội lỗi đến trạng thái ân sủng. Trong trạng thái ân sủng, chúng ta có thể sa ngã vào tội lỗi. Đôi khi do sự yếu đuối, đôi khi do sự quỷ quyệt của chính mình." Nhưng Anna thú nhận: "Tôi cảm thấy không hạnh phúc, nhưng dường như có một bức tường ngăn cách, không cho tôi sự hoán cải."

Hỏa ngục là nơi không có sự hy vọng và không có cầu nguyện, nơi mà chỉ có sự từ bỏ và những lời chế nhạo. Nhưng chính trong tối tăm đó, Thiên Chúa vẫn đòi hỏi nhiều hơn. Dẫu vậy, "trái tim Nhân hậu vô biên của Ngài, Ngài đòi hỏi nhiều hơn" là tất cả những gì sự căm thù có thể làm.

1