Pháp môn Tịnh độ là một phương pháp tu hành quan trọng trong đạo Phật, đã từng xuất hiện từ thời Đức Phật A Di Đà trên thế giới này. Tuy nhiên, pháp môn này cần có những người tu tập có đức và kinh nghiệm để đạt được kết quả tốt đẹp.
Tịnh độ tông phát triển mạnh mẽ nhờ sự đóng góp của các vị cao đức như Thế Thân Bồ-tát, Huệ Viễn, Thiện Đạo, và Vĩnh Minh. Tuy nhiên, sau này, khi các vị này vắng bóng, một số người đã lợi dụng pháp môn Tịnh độ để lan truyền các thông tin sai lệch và suy yếu đạo Phật.
Nhưng vào thế kỷ XX, đại sư Ấn Quang đã phục hồi và phát triển lại tông Tịnh độ, đề xuất một bộ ngũ kinh Tịnh độ. Được dựa trên năm kinh chính là kinh vô lượng thọ , kinh Quán vô lượng thọ, kinh Di Đà, kinh Thủ lăng nghiêm và kinh Hoa nghiêm, đây được coi là cốt lõi của đạo Phật, kết hợp Tịnh độ và các pháp khác.
Hãy nhớ rằng, Tịnh độ không chỉ để hưởng lạc và sống nhờ Phật, mà là để tu Bồ-tát đạo và trở thành Phật trong thế giới này. Điều quan trọng là chúng ta phải sống thực tế với những gì mình có, không lệ thuộc vật chất và tình cảm quá nhiều.
Tu Tịnh độ đòi hỏi chúng ta phải có niềm tin và sự tập trung tuyệt đối trong tâm. Tạm thời quên mọi phiền não, trần lao và nghiệp chướng để tập trung vào niệm "Nam-mô A Di Đà Phật". Chỉ nhìn vào sáu chữ này và không để ý đến những điều xung quanh mới là tâm nhất tâm bất loạn.
Hơn nữa, để đạt được Tịnh độ, chúng ta cần hiểu biết về Phật A Di Đà và tìm hiểu công đức của Ngài. Tâm mình phải nhìn thấy Phật A Di Đà và không để lạc hình ảnh phật . Bằng cách niệm danh hiệu và hiểu công đức của Phật, chúng ta có thể học hỏi và bước theo pháp môn Tịnh độ.
Tịnh độ cũng không chỉ là con đường vãng sanh sau khi chết, mà là một cách để sống một cuộc sống an lành ngay trong hiện tại. Khi tâm mình và Phật hợp nhất, chúng ta sẽ có khả năng nhìn thấy rõ ràng, hiểu biết chính xác và hành đúng theo những sự thấy biết đó. Điều này giúp chúng ta đạt được thành quả tốt đẹp trong cuộc sống này.
Tịnh độ không chỉ là một pháp môn riêng biệt, mà còn là một triết lý sống. Nếu chúng ta sống thực tế, không lệ thuộc vào tham vọng và tưởng tượng, thì cuộc sống sẽ trở nên an lành. Chúng ta không chỉ đạt được sự an vui trong cuộc sống này mà còn tích tụ công đức cho tương lai phật tử.
Hãy nhớ rằng, để tu tập Tịnh độ, chúng ta cần tập trung tuyệt đối, không để lòng phiền não và làm việc theo kinh nghiệm và lời dạy của Phật. Điều quan trọng là hiểu rằng, nhờ công đức của mình và sự hướng dẫn của Phật, chúng ta có thể đạt được Tịnh độ và sanh công đức ngay trong cuộc sống này.