Kinh Diệu Pháp Liên Hoa, hay còn gọi tắt là kinh Pháp hoa, là một trong những bộ kinh Đại thừa quan trọng nhất và được lưu hành rộng rãi ở Trung Quốc, Nhật Bản, Tây Tạng và Việt Nam. Thiên Thai Tông coi kinh này làm giáo pháp căn bản.
Kinh này chứa đựng những quan điểm chủ yếu của Đại thừa Phật giáo về sự chuyển hoá của Phật tính và khả năng giải thoát. Được giảng vào cuối đời của Ngài Phật, kinh này đã được kết tập vào khoảng năm 200.Trong kinh, Phật đã chỉ rõ rằng, mặc dù có nhiều cách để giác ngộ, nhưng tất cả chỉ là phương tiện nhất thời và thực tế chúng chỉ là một. Các phương tiện khác như Thanh Văn thừa, Độc Giác thừa hay Bồ Tát thừa đều chỉ khác nhau dựa trên căn cơ của hành giả. Phật chỉ dùng các Phương tiện (sa. upāya) tùy cơ duyên để nói về Tam thừa nhưng thực chất chỉ có Phật thừa (sa. buddhayāna) - đây là con đường dẫn đến Giác ngộ, bao trùm cả Đại thừa lẫn Tiểu thừa. Quan điểm này được làm sáng tỏ bằng ẩn dụ, trong đó một người cha muốn cứu các con ra khỏi một ngôi nhà đang cháy. Vì các con không chịu nghe lời và chạy ra khỏi nhà, người cha đành phải hứa với mỗi con một món quà mà chúng thích, có thể là con nai, con dê, xe trâu... để chúng chịu ra ngoài.
Trong kinh cũng ghi lại lý do Ngài Phật xuất hiện trong thế gian chỉ vì một đại sự nhân duyên lớn đó là để khai thị chúng sinh ngộ nhập phật tri kiến . Tại Phẩm Như Lai Thọ Lượng, nói rõ rằng Đức Phật Thích Ca Mâu Ni đã thọ mạng vô lượng và thành đạo từ vô lượng vô biên, nghĩa là Ngài đã nhập Niết Bàn chỉ là phương tiện để giáo hóa chúng sinh, nhưng thực ra Ngài Thích Ca Mâu Ni vẫn còn ở lại trong đời thường. Trong kinh này, Phật không còn được xem là một vị Phật lịch sử nữa mà là hình thái xuất hiện của Pháp thân (sa. dharmakāya, xem Tam thân), tức là thể tính chân thật của muôn loài. Mỗi chúng sinh đều bắt nguồn từ hình thái chuyển hoá này của Phật tính và do đó, tất cả đều có thể trở về với bản chất của mình, trở thành một vị Phật.
Tại Phẩm 'Dược Vương Bồ Tát Bổn Sự' Thứ Hai Mươi Ba, có ghi rằng: "Kinh này có thể cứu tất cả chúng sanh, có thể làm cho tất cả chúng sanh xa rời khổ não, có thể lợi ích cho tất cả chúng sanh, đáp ứng mọi mong muốn của chúng. Như ao nước trong mát có thể đầy đủ cho những người khát nước, như kẻ lạnh được lửa, như kẻ trần truồng được áo quần, như người buôn gặp chủ, như con gặp mẹ, như qua sông gặp ghe, như người bệnh gặp thầy thuốc, như tối trong được đèn, như nghèo gặp của báu, như dân gặp vua, như khách buôn gặp biển, như trừ tối bằng đuốc. Kinh Pháp Hoa này có thể làm cho chúng sanh xa rời tất cả khổ, tất cả bệnh tật đau đớn, có thể giải trừ sự trăn trối của tất cả sanh tử."(Hình ảnh dưới đây:)
Kinh cũng nhấn mạnh tầm quan trọng của Tín tâm (sa. śraddhā) trong quá trình giải thoát. Sau khi Phật giảng kinh, các vị phật và bồ tát đã tuyên bố hỗ trợ kẻ tu hành để tăng cường tín tâm. Một phần quan trọng của kinh này là Phẩm môn dành cho Bồ Tát Quán Thế Âm được gọi là Phổ môn (zh. 普門品, phẩm 25). Trong Phẩm này, Bồ Tát Quán Thế Âm đã nói rõ về sự hộ trì của mình đối với những người tu học kinh Pháp hoa. Phẩm Phổ môn này đã được Phật tử ở Trung Quốc và Việt Nam ưa thích và tụng đọc. Dưới đây là hai đoạn đầu của Phẩm này theo bản dịch của hòa thượng Thích Trí Tịnh:
*Lúc đó, Bồ Tát Vô Tận Ý đứng dậy, từ chỗ ngồi đứng trịch áo bày vai và chấp tay hướng về Phật, nói: "Thế Tôn! Bồ Tát Quán Thế Âm tại sao lại được tôn vinh là Quán Thế Âm?"
Phật trả lời Bồ Tát Vô Tận Ý: "Thiện-nam-tử! Nếu có vô lượng trăm nghìn muôn ức chúng sanh chỉ cần nghe tên Quán Thế Âm Bồ Tát này và lòng thành tín, thì Quán Thế Âm Bồ Tát sẽ giải thoát tất cả mọi khổ não. Nếu có người giữ danh hiệu Quán Thế Âm Bồ Tát này, dù bước vào lửa lớn, lửa không thể đốt cháy được bởi sức mạnh của Bồ Tát. Nếu bị nước lớn cuốn trôi, giữ danh hiệu Bồ Tát này sẽ đạt được bờ cạn. Nếu có trăm nghìn muôn ức chúng sanh săn lùng vàng, bạc, đá quý, ngọc bích, ngà voi, san hô, trân châu và các loại báu vật vào trong biển lớn, giả sử có một con thuyền bị gió mạnh cuốn đi vào nơi nước quỷ La-sát, trong đó chỉ cần một người giữ danh hiệu Quán Thế Âm Bồ Tát, thì những người đó sẽ thoát khỏi nạn quỷ La-sát. Vì nhân duyên đó mà được gọi là Quán Thế Âm. Nếu có người sẽ sắp bị hại, giữ danh hiệu Quán Thế Âm Bồ Tát, thì mọi vũ khí của kẻ hại sẽ gãy thành từng khúc và người đó sẽ thoát khỏi nguy hiểm. Nếu quỷ Dạ-xoa và quỷ La-sát đầy trong cõi tam-thiên đại-thiên muốn hại người, nghe người giữ danh hiệu Quán Thế Âm Bồ Tát, thì những quỷ dữ đó cũng không thể nhìn thấy người với ánh mắt dữ, huống nữa làm hại được người. Dù có tội hay không tội, dù bị xiềng xích, gông cùm trói buộc, giữ danh hiệu Quán Thế Âm Bồ Tát thì tất cả sẽ đứt rạn và người đó sẽ được thoát khỏi. Nếu cảnh đời đầy quỷ ám, có một người thương chủ dẫn theo một đám buôn mang theo nhiều báu vật, đi qua những con đường nguy hiểm, trong đó có một người nói rằng: "Các chàng anh hãy không sợ, hãy cùng nhau giữ danh hiệu Quán Thế Âm Bồ Tát, vì vị Bồ Tát này sẽ mang lại pháp vô-úy thí cho chúng ta. Nếu giữ danh hiệu này, thì chúng ta sẽ thoát khỏi nạn quỷ ám này". Tất cả mọi người khi nghe đều lên tiếng giữ danh hiệu Quán Thế Âm Bồ Tát và nhờ vậy mà thoát khỏi. Vô Tận Ý! Quán Thế Âm Bồ Tát có sức oai thần lớn như vậy!*
16/01/2014, 21:47
*Ảnh chụp*: Lạy Phật