Kiến thức phật giáo

Bồ-tát Dược Vương: Chữa lành thân bệnh và tâm bệnh của chúng sanh

Phap Ngo Thich

Ảnh: Bồ-tát từ quả hướng nhân: Dược Vương Bồ-tát Kinh Pháp hoa, phẩm Pháp sư thứ 10, đã nói rằng thọ trì kinh Pháp hoa, ta đã trở thành Vô thượng Chánh đẳng giác vì...

Ảnh: Bồ-tát từ quả hướng nhân: Dược Vương Bồ-tát

Kinh Pháp hoa, phẩm Pháp sư thứ 10, đã nói rằng thọ trì kinh Pháp hoa, ta đã trở thành Vô thượng Chánh đẳng giác vì tình yêu loài người. Xúc phạm người thọ trì kinh này đều vi phạm tam bảo.

Tuy nhiên, không ít người hiểu sai nội dung kinh này. Thực tế, đã có một người tụng 500 bộ kinh Pháp hoa, nhưng khi tôi nhìn mặt ông ta, không thấy ánh sáng Pháp hoa. Người ta chỉ tụng kinh Pháp hoa theo hình thức mà không nhận thức được ý nghĩa sâu xa của nó.

Kinh Pháp hoa cho chúng ta biết rằng Bồ-tát đã trở thành Phật nhờ tình yêu loài người. Vậy ta phải tự xem xét liệu chúng ta có đã trở thành Phật, đã thành tựu quả vị Phật và hiện thân lại như Bồ-tát để cứu giúp loài người chưa. Ta chỉ có thể thực hiện công đức của Bồ-tát và Phật khi có tâm yêu thương, tin tưởng và tuân thủ kinh Pháp hoa.

Một ví dụ điển hình về Bồ-tát từ quả hướng nhân là Dược Vương. Ngài đã truyền dạy thầy trò về bản chất của Bồ-tát từ quả hướng nhân trong kinh Pháp hoa. Theo đó, chỉ cần tụng quyển thứ 7 của kinh Pháp hoa, ta đã thể hiện tinh thần và hành động của bốn vị Đại Bồ-tát: Dược Vương, Diệu Âm, Quan Âm và Phổ Hiền. Những vị này đã trở thành Phật và hiện thân lại để cứu giúp loài người. Chúng ta thấy rằng Phật hiện diện ở hai dạng: một là ở dạng Phật sống ở Niết-bàn, không còn sinh tử, và hai là ở dạng Bồ-tát hiện thân lại nhân gian. Do đó, chúng ta gọi Bồ-tát là người sanh lại cuộc đời để giúp đỡ loài người.

Việc thực hiện hạnh Bồ-tát xuất phát từ tình yêu và học tập theo hạnh Bồ-tát. Dù chúng ta chưa thể làm như Bồ-tát, nhưng chúng ta có thể hy sinh lợi ích cá nhân để giúp đỡ người khác giảm khổ. Điều quan trọng là khi làm việc này, ta không được ám ảnh bởi tham vọng cá nhân. Chúng ta phải lòng nhân, khi vui thì làm, buồn thì bỏ, thương thì làm, ghét thì bỏ. Việc này không phải là để nhờ vả sau này, mà là một tác phẩm của lòng từ bi.

Bồ-tát hoàn toàn vô tâm, giúp đỡ mọi người mà không gắn liền với công đức đã làm. Nếu người khác tự nhớ ơn và đến hợp tác, chúng ta có thêm bạn tốt để hành đạo cùng. Đó chính là hành Bồ-tát đạo.

Được giới thiệu trong kinh Pháp hoa, Bồ-tát Dược Vương được biết đến là người có khả năng chữa lành thân bệnh và tâm bệnh của chúng sanh. Thân bệnh là do nghiệp của thân, tâm bệnh là do nghiệp của tâm từ quá khứ dẫn đến hiện tại. Người tin vào Dược Vương có thể chữa được bệnh đã đạt được 50% thành công, 50% còn lại phải sử dụng thuốc.

Ví dụ về Dược Vương là việc chữa lành tâm bệnh của vua A Xà Thế. Vua này đã giết vua cha để lên ngôi, nhưng hành vi ác đó đã tạo ra tâm bệnh, khiến ông mất ngủ và liên tục mơ thấy những việc ác đã làm. Vua A Xà Thế đến gặp Phật và được khuyên sám hối những tội ác đã gây ra. Sau khi sám hối thành công, vua A Xà Thế nhận được sự tha thứ từ vua cha và người vợ. Điều này chứng tỏ Dược Vương có khả năng nhìn thấu lòng người và chữa lành tâm bệnh của họ.

Để làm việc như Dược Vương, chúng ta cần có ba điều. Thứ nhất, để cứu người, chúng ta phải hiểu người. Chúng ta cần hiểu rõ nguyên nhân và tình huống hiện tại của họ để có thể giúp đỡ một cách tốt nhất. Thứ hai, chúng ta phải tìm người có duyên với mình để độ. Chúng ta không thể độ được tất cả mọi người, chỉ những người có duyên mới có thể nhận lời giúp đỡ của chúng ta. Thứ ba, chúng ta cần được hướng dẫn bởi các bậc minh triết. Chúng ta cần nhờ các vị này chỉ dẫn để vượt qua khó khăn và thực hiện việc cứu người.

Đức Phật đã từng trải qua nhiều kiếp nạn và hiểu rõ nhân duyên của mình với những người khác. Ngài chỉ độ những người có duyên với mình, không độ tràn lan. Chúng ta phải tìm đến sự giúp đỡ của các bậc minh triết để vượt qua những khó khăn trong hành trình tu hành.

Dược Vương cũng có một khả năng đặc biệt khác, đó là khiến mọi người thấy quý mến và trọng trọng. Trong hành đạo, chúng ta cũng cần tìm cách giành được lòng thương quý của người khác. Đôi khi, việc giúp đỡ người khác không chỉ đơn giản là cho quà, mà còn là ghi điều tốt trong tấm lòng của họ. Ảnh hưởng tích cực từ việc đó có thể làm thay đổi cuộc sống của họ.

Dược Vương có khả năng hiểu biết vượt qua sách vở và kinh nghiệm thông qua trực giác. Ngài chỉ biết những điều cần thiết và không biết những điều không cần thiết. Hiểu biết của Dược Vương không chỉ dựa trên tri thức, mà còn dựa trên trực giác. Ngài chỉ thể hiện những điều có ích cho mọi người.

Hành đạo của Dược Vương tạo ra hiệu quả tương ứng với mỗi tình huống. Ngài không phải nói những việc cần làm, nhưng Ngài lại làm tốt những việc cần làm. Chúng ta cần học hỏi từ Dược Vương, không vướng mắc với những việc đã làm. Chúng ta cần thích ứng và làm việc theo đúng yêu cầu của cuộc sống.

Tóm lại, Bồ-tát Dược Vương là một trong những ví dụ về Bồ-tát từ quả hướng nhân. Với tài năng và công đức đã tuyệt đỉnh như Phật, Ngài vẫn hiện thân trong hình phàm phu để thực hiện hành đạo. Hành đạo của Dược Vương được thực hiện một cách tự nhiên và an nhiên trong cuộc sống, từ đó đạt được công đức vô lượng.

Ảnh: Bồ-tát từ quả hướng nhân: Dược Vương Bồ-tát

Bồ-tát từ quả hướng nhân có khả năng xuất sắc và sống nội bí ngoại hiện. Chúng ta cần nhớ rằng việc hành đạo không chỉ dựa vào vẻ bề ngoài mà còn phụ thuộc vào sự hiểu biết và tài năng ẩn chứa bên trong. Chính nhờ điều đó, chúng ta có thể thực hiện những việc khó khăn.

Bồ-tát Dược Vương còn được biết đến với tên gọi Hiện nhứt thiết sắc thân tam muội. Điều này cho thấy Ngài có khả năng hiện hữu từ định này và sử dụng toàn bộ tài năng và hiểu biết của mình. Dược Vương không chỉ biết những điều cần thiết, mà còn biết hành động phù hợp để mang lại lợi ích cho mọi người. Đây là một khía cạnh quan trọng trong tu hành. Chúng ta cần biết đủ nhưng không cần biết nhiều, chỉ nói những điều mang lại lợi ích cho người khác.

Dược Vương có khả năng thích nghi với mọi hoàn cảnh và thể hiện sự xuất sắc trong mọi việc cần làm. Người tu hành cần học hỏi từ Dược Vương, không nắm bắt vào việc đã làm và không bị ràng buộc bởi quy chuẩn. Chúng ta cần linh hoạt và sẵn lòng thực hiện những việc cần thiết tại mỗi thời điểm.

Tóm lại, Bồ-tát Dược Vương là một ví dụ tuyệt vời về Bồ-tát từ quả hướng nhân. Với tài năng và công đức đã được hoàn thiện như Phật, Ngài vẫn hiện thân trong hình phàm phu để thực hiện công việc cứu người. Hành đạo của Dược Vương được thực hiện một cách tự nhiên và an nhiên trong cuộc sống, từ đó đạt được công đức vô lượng.

1