Ngày nay, việc tụng kinh phật đã trở thành một phần quan trọng trong đạo Phật. Mỗi bài kinh mang theo một ý nghĩa giáo huấn riêng, và để hiểu rõ hơn về công đức của từng bài kinh, ta cần tìm hiểu những điều cơ bản về nội dung của chúng. Dưới đây là một số bài kinh phổ biến và ý nghĩa cơ bản của chúng.
Kinh A Di Đà nói về Phật A Di Đà - vị giáo chủ của cõi Tây Phương, nơi có sự yên vui và an lành. Nếu ai tụng kinh A Di Đà với một lòng không bị rối loạn, ý nghĩa là từ một ngày đến bảy ngày, chỉ tập trung vào việc nguyện cầu và không bị xao lạc, khi lâm chung, người đó sẽ được đức Phật A Di Đà và các vị thánh chúng hiện ra trước mắt. Nếu không bị xao lạc, ngay lập tức người đó sẽ được sanh tửu.
Kinh A Di Đà còn có tác dụng cứu độ người quá cố. Tuy nhiên, quan trọng nhất là phải có lòng thành chí và được chăm chỉ tụng kinh mới có thể mong tự độ và độ cho người khác.
Kinh Phổ Môn thuộc kinh Diệu Pháp Liên Hoa, nói về Quán Thế Âm Bồ Tát và những nguyện lực của ngài. Ai nghe về danh hiệu của ngài và tụng kinh này sẽ cảm nhận được sự linh cảm.
Quán Thế Âm Bồ Tát thường thay đổi hình dạng của mình để cứu độ chúng sanh. Do đó, khi gặp tai nạn hoặc trở ngại, hãy tụng danh hiệu Quán Thế Âm Bồ Tát hoặc kinh Phổ Môn để giải trừ khổ nạn.
Phải thành tâm và phát nguyện rộng lớn khi tụng kinh này, cùng với việc hành động thích hợp, mới có hiệu quả.
Please share by clicking this button!