Tình yêu là một khía cạnh quan trọng trong cuộc sống của chúng ta. Chúng ta đến với nhau và sống chung nhờ vào duyên phận, trong khi đó, sống và tồn tại trong cảm giác nợ nần. Dưới đây là câu chuyện mà Đức Phật dạy về duyên nợ trong tình yêu.
Người ta thường nói tình yêu là do duyên phận. Vì vậy, đừng buồn khi bạn đang cô đơn. Và khi duyên đã đến, đừng bỏ lỡ cơ hội đó. Trên thế giới này, có nhiều cuộc tình dang dở. Có những mối tình sâu đậm kéo dài nhiều năm nhưng lại không thể tiến xa. Thậm chí, có những người tưởng rằng đã đến lúc kết hôn nhưng lại chấm dứt đột ngột giữa chừng.
Cũng có những người mải mê phấn đấu sự nghiệp, và khi họ già đi thì tình duyên vẫn chưa tìm đến. Đến khi nhìn lại, tuổi đã trôi qua nhưng tình yêu không thấy đâu.
Tất cả những điều này đều là do duyên chưa đến. Con người gặp và yêu nhau là do duyên phận. Nhưng duyên phận lại là điều kỳ diệu và khó hiểu. Có thể có duyên nhưng không phận. Có thể yêu nhau và nhớ nhau nhưng không thể gần nhau. Không cố ý tìm kiếm thì lại có, cố gắng tìm kiếm nhưng không thành công.
Người ta thường cầu xin Phật để tìm được người yêu, nhưng Phật dạy rằng, dù cầu xin cũng chỉ là xin duyên xin phận chứ không thể xin được người. Duyên phận đó là do chính chúng ta tạo ra, Phật chỉ kết nối chứ không thể tạo ra cho chúng ta. Trên thế giới này, có biết bao nhiêu người, và mỗi người gặp nhau là một duyên tiền định, yêu nhau là phận kiếp trước, sống chung là trả nợ đời đời.
Thế gian có hàng ngàn mối duyên, nhưng chỉ có một mối duyên duy nhất dành cho chúng ta. Phật giáo tin rằng, cần trải qua hàng trăm năm mới gặp được người chung thủy, trải qua hàng ngàn năm mới chung chăn gối. Mối duyên vợ chồng là mối duyên cần được chăm sóc, phát triển và cống hiến.
Please share by clicking this button!