Một ngày nọ, một Phật tử trẻ trên hành trình trở về nhà đã đến bên bờ một con sông rộng. Nhìn chằm chằm vô vọng vào trở ngại rộng lớn ở phía trước, anh ta cân nhắc trong nhiều giờ về việc làm thế nào để vượt qua con sông rộng như vậy.
Chỉ một lúc sau khi sắp sửa từ bỏ ý định vượt sông về nhà của mình, anh đã nhìn thấy một vị sư thầy ở bên bờ kia, thế là anh hét to: "Thầy có thể chỉ cho con cách vượt qua Bờ bên kia của con sông này không ạ?"
Vị sư già nhìn quanh dò xét một lúc và hét trở lại: "Con trai của ta, nhưng mà con đang ở Bờ bên kia mà!".
Bài học đạo lý:
Trong cuộc sống, những định kiến, chấp trước, phóng chiếu, ngụy tạo thường thêu dệt, che phủ cuộc sống của chúng ta. Chướng ngại, khổ đau chính là sản phẩm từ tâm chấp thủ của bạn tạo ra chứ không phải do bất kỳ ai khác. Tất cả những phân biệt nhị nguyên không tự có bản chất, mà chỉ là sự sáng tạo hay sự phóng chiếu của tâm bạn. Điều đó có nghĩa rằng thế giới này được tạo thành từ tâm của bạn, và nó là một thế giới huyễn ảo.
Một chàng trai tìm đến một bậc thầy về võ thuật xin được làm đệ tử. Chàng trai hỏi: "Thưa Thầy, mất bao lâu con mới có thể tinh thông được môn võ đó?". Võ sư trả lời: "Mười năm". Không nén nổi sự sốt sắng, chàng trai lại hỏi tiếp: "Nếu con tập luyện chăm chỉ hàng ngày, liệu con có thể rút ngắn thời gian được không ạ?". Không do dự, võ sư chậm rãi nói: "Nếu vậy, con sẽ mất 20 năm".
Please share by clicking this button!