Năm 1990 chùa Bảo Tháp (dân gian gọi là chùa Bồ Tát, đã có hơn 700 năm tuổi) được công nhận Di tích lịch sử quốc gia; năm 1992 được công nhận là Di tích kiến trúc nghệ thuật. Chùa được khởi dựng từ cuối đời Lý, đầu đời Trần năm 1225, do vị hoàng thân nhà Lý là hoàng thúc Lý Thầm (con vua Lý Cao Tông, chú của Lý Chiêu Hoàng) đến lập am và tu.
Chùa Bảo Tháp có diện tích 5.788m2, có chùa trong, chùa ngoài, bố trí theo kiểu nội công, ngoại quốc. Nhà tiền đường, nhà thượng điện là nơi thờ Phật với nhiều tượng còn nguyên nét xưa, các lớp sơn cổ truyền vẫn bền đẹp. Tại chùa còn giữ nguyên bản 11 đạo sắc phong. Ngọc phả chùa còn lưu giữ được nhiều vật quý giá: bia đá khắc năm Quang Thái thứ nhất (1388) thời Trần Thuận Tông; mộc bản khắc năm trùng tu chùa (1725), chiêng đồng đúc năm Gia Long thứ 12 (1813), khánh đồng đúc năm Thiệu Trị thứ ba (1843). Chùa còn giữ được nhiều tượng phật cổ quý giá, nhiều đồ thờ cúng bằng ngọc, ngà, bạc.
Hiện nay, chùa Bảo Tháp đang xuống cấp nặng nề và có nguy cơ sụp đổ. Trong nhà Tam Bảo, các cột đã bị mục nát, rui mè gãy. Mỗi khi có mưa hầu như mái chùa bị dột hết. Đại bái, nhà Tổ đã xiêu nghiêng phải chống đỡ bằng nhiều cột tre, hai bên hành lang cũng bị hư hỏng nặng. Tam Quan chùa sắp đổ, không khi nào dám mở cửa. Ngày rằm, người dân tới lễ bái đều lo sợ mái sập xuống không biết lúc nào.