Xem thêm

Cha tôi - Hành trình đam mê và sự đồng lòng

Phap Ngo Thich
Đạo diễn, NSND Phạm Văn Khoa và những kỷ niệm đáng nhớ Cha tôi - NSND Phạm Văn Khoa, một đạo diễn tài năng và nổi tiếng với những bộ phim đậm chất nghệ thuật...

Đạo diễn, NSND Phạm Văn Khoa và những kỷ niệm đáng nhớ

Cha tôi - NSND Phạm Văn Khoa, một đạo diễn tài năng và nổi tiếng với những bộ phim đậm chất nghệ thuật như "Làng Vũ Đại ngày ấy" và "Chị Dậu". Trong ngày giỗ của cha, tôi - NSND Phạm Nhuệ Giang, con trai ông, không thể không lặng lẽ nhớ lại những kỷ niệm về ông, về một người cha yêu thương và tạo động lực cho tôi trở thành một đạo diễn như ngày hôm nay.

Hành trình tuổi thơ và sự truyền cảm hứng

Ngay từ nhỏ, tôi đã được cha mẹ tự do tôn trọng sở thích và niềm đam mê của mình. Cha tôi luôn tin rằng con trẻ cần có không gian để phát triển hoài bão và ước mơ của mình. Ông không bao giờ ép buộc tôi phải làm điều gì đó cụ thể. Mỗi khi nhận ra tôi đam mê điều gì đó, ông chỉ cười và hỗ trợ tôi. Đó là sự động viên, khuyến khích của cha đã giúp tôi trở thành một đạo diễn và NSND như ngày hôm nay.

Nuôi dưỡng tình yêu với nghệ thuật

Sinh ra trong một gia đình nghệ thuật, tôi đã thừa hưởng chút năng khiếu nghệ thuật từ cha tôi - đạo diễn và mẹ tôi - diễn viên của nhà hát kịch nổi tiếng. Từ nhỏ, tôi được cha mẹ cho đi học trường nhạc và tiếp xúc với nhiều thể loại văn học từ phương Tây đến phương Đông. Chính nhờ những câu chuyện mà cô giáo kể, tôi đã được truyền cảm hứng và phát triển trí tưởng tượng của mình. Những mơ mộng tuổi thơ tôi đã thức tỉnh và phát triển thành niềm đam mê cháy bỏng với nghệ thuật điện ảnh.

Hành trình khó khăn và sự ủng hộ từ cha

Những năm tháng xa nhà và sơ tán đã trở thành những kỷ niệm đáng nhớ trong cuộc đời tôi. Trên căn gác nhỏ, tôi viết thư cho cha mẹ để chia sẻ niềm nhớ nhà và để cha mẹ yên tâm vì con đã được nhà trường và thầy cô giáo ở trường sơ tán yêu thương bảo bọc. Những lá thư đó luôn bắt đầu bằng câu "Cha mẹ yên tâm công tác...". Đây là những giây phút đáng nhớ và là sự chứng minh rõ ràng về tình yêu và sự quan tâm của cha tôi đối với tôi.

Sự cống hiến và lòng nhân ái của cha tôi

Cha tôi không chỉ là một đạo diễn tài năng mà còn là một người trọng tình và biết tận hưởng cuộc sống. Mặc dù ông đã đạt được thành công trong ngành điện ảnh, nhưng ông luôn giữ sự khiêm tốn và nhẹ nhàng. Ông không bao giờ đánh giá khắt khe diễn viên mà luôn lắng nghe và dễ dàng hợp tác với họ. Với ông, sự hòa hợp và cống hiến vì bạn bè là quan trọng hơn bất kỳ điều gì.

Cha tôi - Một người đàn ông với tâm hồn quảng giao

Với vai trò là một người quảng giao, cha tôi đã xây dựng những mối quan hệ thân thiết với không chỉ những nghệ sĩ và diễn viên mà còn giám đốc các bệnh viện lớn ở Hà Nội. Cha tôi đã đưa cô Đức Lưu đến gặp một bác sĩ khoa răng để tạo hình Thị Nở trong bộ phim "Làng Vũ Đại ngày ấy". Ông luôn chọn diễn viên phù hợp với vai diễn và tôi đã thừa hưởng sự nhanh nhạy này từ cha mình.

Một hành trình đầy nỗ lực và tận tụy

Hành trình của tôi trở thành một đạo diễn không hề dễ dàng. Dù đã có một tấm bằng đại học Kiến trúc và đã đi làm trong hai năm, tôi quyết định theo đuổi đam mê với nghệ thuật điện ảnh. Mặc dù cha tôi không đồng ý ban đầu, vì ông nghĩ rằng ngành này không phù hợp với con gái và không dễ dàng cạnh tranh với đàn ông. Nhưng nhờ sự quyết tâm và sự ủng hộ của cha mẹ, tôi đã vượt qua mọi khó khăn và theo đuổi đam mê của mình.

Sự truyền cảm hứng và niềm tiếc nuối

Trải qua những năm học đầy nỗ lực, tôi đã được cha tôi tài trợ từ tiền làm phim của ông. Nhưng điều buồn nhất là cha tôi đã qua đời trước khi được xem bất kỳ bộ phim nào của tôi. Trước khi ông đi, cha tôi từng đặt câu hỏi đầy băn khoăn trong lòng: "Con gái mình có năng khiếu đạo diễn không? Con có chọn đúng con đường hay không?..." Những câu hỏi ấy chưa thể trả lời trước khi ông ra đi. Nhưng tôi sẽ tiếp tục theo đuổi đam mê và thực hiện ước mơ của mình, để trở thành một đạo diễn mà cha tôi sẽ tự hào nếu còn sống.

Đạo diễn, NSND Phạm Văn Khoa Đạo diễn, NSND Phạm Văn Khoa

Đạo diễn, NSND Phạm Văn Khoa và nhà văn Nguyễn Tuân Đạo diễn, NSND Phạm Văn Khoa và nhà văn Nguyễn Tuân (ngoài cùng, bên phải)

1