Khi xây dựng một ngôi chùa, tạc tượng, hay đúc chuông, công đức của người xây dựng không chỉ là một hành động tạo nơi thờ Phật, mà còn là cơ hội tu học và hoằng truyền Phật pháp, cứu độ muôn loài chúng sinh. Dù chùa có trải qua đủ khổ khó, từ nước lụt đến lửa cháy, công đức của người xây dựng chưa bao giờ mất đi.
Lời dạy của Phật
Trong quá khứ, có một cô gái nghèo tên Đế Thích Thiên. Ngôi chùa nát bươm của ông đã khiến đức Phật Ca Diếp cao thúc người ta tu sửa. Đế Thích Thiên đã kêu gọi 32 người thân cùng nhau xây dựng lại chùa và tượng Phật. Sau khi công trình hoàn thành, cô gái và 32 người khác đã được sinh vào cõi trời Tam Thập Tam Thiên. Đế Thích Thiên trở thành Đế Thích, và 32 người còn lại trở thành Thiên Chủ của 32 Thiên xứ xung quanh.
Ngài Chu An Sĩ đã nói: "Phật, Pháp và Tăng-già là Ba ngôi báu, là thửa ruộng tốt để chúng sinh gieo trồng phước đức. Nhưng để cúng dường trang nghiêm lên Tam bảo, chỉ có thể thực hiện ở nơi chùa chiền, tu viện. Nếu không có chùa chiền, tu viện, không có tượng Phật, Kinh điển giáo pháp, thì hàng tăng ni, bốn chúng Phật tử đều không có nơi để thực hiện nghiệp cõi trời, cúng dường, lễ bái dâng hương và thọ trì đọc tụng Kinh điển. Do đó, công đức của người xây dựng và tu sửa chùa chiền, tu viện là hết sức lớn lao."
Theo Kinh Chính pháp niệm xứ, nếu chúng ta nhìn thấy chùa chiền hoặc tháp miếu hư hỏng, chúng ta phải ra sức tu sửa và khuyên dạy người khác cùng tham gia công việc này. Sau khi chết, chúng ta sẽ được sinh vào cõi trời, thân thể tươi sáng đẹp đẽ, và được vui hưởng năm món dục lạc cùng thiên nữ trong rừng san hô quý. Khi nghiệp cõi trời đã hết, chúng ta sẽ được sinh thành con người với thân thể tươi sáng đẹp đẽ.
Theo kinh Pháp diệt tận, nơi đã từng xây dựng chùa chiền hay tháp Phật sẽ không bị thiêu đốt khi thế giới cháy thiêu. Người ta đã dạy: "Nếu ai đó dùng một trăm ngàn lượng vàng để xây dựng một ngôi chùa và có một vị Tỳ kheo giữ giới, dù ngôi chùa đó bị cháy hoặc ngập nước mà hủy hoại, công đức của người xây dựng không bị mất đi." Do đó, việc xây dựng chùa chiền và tu viện không chỉ góp phần trong việc gieo trồng phước đức cho chúng ta, mà còn mang lại công đức vô cùng lớn lao.
Kết luận
Kinh Pháp Hoa nhận định: "Nếu ai đó có lòng tin tưởng và xây dựng các hình tượng của Đức Phật, thậm chí chỉ vui đùa khi còn nhỏ, dùng cỏ cây, bút mực hoặc đôi khi dùng móng tay chân để vẽ hình tượng Đức Phật, tất cả những người làm như vậy đã thành tựu trong Phật đạo."
Ngay cả khi chùa chiền bị nước lụt hay lửa cháy tàn phá, công đức của người xây dựng không bao giờ mất đi. Hãy trân trọng những người đã góp phần xây dựng và bảo tồn các ngôi chùa, tượng Phật, và chuông. Công đức của họ là một nguồn phước vô hạn cho chúng ta và muôn loài chúng sinh.
(Nguồn: Giáo hội Phật giáo Việt Nam)